1 - Vô Đế
"
Đêm qua ta cứ ngỡ
Hồn
Sen về cùng ta
Lang
thang giữa ta bà
Gieo
niềm vui nhân thế
Sen
buồn sen vẫn nở
Cho
cuộc đời thêm hương
Có ai qua vô thường
Nhìn sen rồi xót thương."
*
Dr : Lê Thị Ngọc Vân.
2 - Cõi
Đạo
"
Đạo sáng, tâm an tìm về nguồn cội
Theo
đuổi làm gì sắc tướng trầm luân
Bởi hữu hình nên thường còn, mất
Được thua gì cũng một kiếp nhân sinh."
3
- NHÂN THẾ
"- Cuộc thế xoay vần bởi lợi danh
Tiền, tài, ảo vọng cố đoạt tranh
Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy?
Khi tàn hơi nhịp thở không thành.
Mộng Huỳnh lương chợt bừng tỉnh giấc
Khách trần ơi! Chuông nguyện gọi về!
Chung Bạch Ngọc ngân vang cứu khổ
Phổ Độ Kỳ Ba thoát biển trần
CAO đồ muôn nẻo chung tay góp
Hoằng Khai mối Đạo báo Ân THẦY."
4
- KHÚC CA
ĐẾN RỒI ĐI
" Khi đến trần gian bạn có gì?
Hữu hình tay trắng, với vô vi
Hành trang tiếng khóc chào nhân thế
Nếu vui sao bạn chẳng cười khì!?
Trôi nổi bao năm nhiều vinh nhục
Mật ngọt chua cay của kiếp người
Danh vọng, tình, tiền như bọt nước
Hôm nay thấy đó, biết mai
còn?
Lúc vào mây trắng đem gì
nhỉ?
Xin gởi thế nhân lời
nhắn nhủ
Trần gian cõi tạm, tử
quy hồi."
5 - CÂU KỆ
" Ân Xá Kỳ Ba THẦY
mở Đạo
Cho toàn sanh chúng hưởng Ân Thiêng
Mượn nơi nhỏ bé là Nam
Quốc
Khai mở Đạo Trời thất ức
niên
Chuông Bạch Ngọc ngân vang
nhắc nhở
Cảnh tỉnh người rời khỏi
bến mê
Xa lìa danh lợi tham, si, hận
Gieo rắc tình thương xóa
hận thù
Đại Đồng thế giới, Quy Tam
Giáo
Thờ Đấng CHA LÀNH, ĐỨC CHÍ
TÔN
Và MẸ THIÊNG LIÊNG ân giáo
hóa
Đưa Chơn thần phục vị
Thiên môn."
6 - KHÔNG
"Dẫu biết ta bà là cõi tạm
Tấm thân tứ đại trở về không
Nghiệp báo mang theo
vòng sanh tử
Luân hồi.... mãi mãi
biết về đâu?
Ráng giữ công phu, tâm
an tịnh
Công trình , công quả
độ quần sinh
Huệ Minh khai sáng càng
tấn hóa
Đường về quê cũ chẳng
còn xa."
7 - Mùa
Xuân Tâm Linh
" Đông sắp tàn, Xuân đang bước tới
Vũ trụ tùng theo nhịp thời gian
Cơ tấn hóa nương
thời gian chuyển
Đưa vạn linh đến tận mỹ tận chơn
Đạo xuống thế độ đời tận thiện
Nhơn Đạo tròn, Thiên Đạo hiện ra
Không gian hòa theo bóng thời gian
Xuân đang tới nghĩa là sẽ mất
Cảnh phù du thay đổi không ngừng
Cơ tấn hóa Bát hồn vận chuyển
Bậc Nguyên nhân tầm lý Đạo nhiệm mầu
Đưa Chơn linh trở về cựu vị
Nơi MẸ, CHA mong đợi con về
Đường hằng sanh, còn xa nẻo Thánh
Gắng công trình công quả độ sanh
Đạo nương đời, Đạo thêm sức mạnh
Đời theo Đạo, đời tạo nên quyền.
Đạo Đời hai lẽ cùng tương tác
Như không gian nương bóng thời gian."
*
Dr : Lê Thị Ngọc Vân.
8 - Ngát Trầm Hương
"
Nắng Xuân e-ấp bên thềm cửa
Vớt
vát Đông tàn cơn gió thưa
Nhân thế mừng vui Chào Xuân mới
Lời chúc cho nhau đẹp cát tường
Tuổi đời, tuổi Đạo thêm lần nữa
Nẻo Thánh, đường Chơn bước dặm dài
Cỏ mọc vườn Tâm đà dọn sạch?
Gieo mầm Thánh cốc nẩy chồi xanh
Xuân ấm, ngàn hoa tưng bừng nở
Nương đời hoa Đạo ngát trầm hương.
Gọi
khách nhàn du lần bước hẹp
Đào Nguyên mở lối cửa Tiên chờ
Bằng tâm an tịnh, Không thành sắc
Sắc biến thành Không, diệu lý Trời."
*
Dr : Lê Thị Ngọc Vân.
9 - Những Nẻo Đường Chơn Pháp
"
Lời vàng tiếng ngọc Bậc Tôn Sư
Dạy bảo nhơn sanh ráng giữ tròn
Thiện ngôn, thiện đức, bòn Công quả
Lập vị ngày sau xứng Cao đồ.
CHÍ TÔN định phận tùy duyên nghiệp
Ngày nay ân xá ráng quay về
Thoát vòng lẩn quẩn sanh rồi tử
Quy nguyên mở lối Cửu Trùng Thiên.
Lời Thầy mộc mạc mà Chơn pháp
Chẳng luận hèn sang
phẩm vị nào
Dụng phương Tam lập đưa thuyền rước
Độ rỗi quần sanh một nẻo về."
*
Dr. Lê Thi Ngọc Vân
10 - TĨNH TÂM TRONG YÊN LẶNG
" Gác tay lên trán đếm sổ đời
Buồn vui cười khóc cũng hỡi ơi!!!
Thế sự nhân tình, ôi mộng ảo
Phù sinh trôi nổi lúc đầy vơi
Ai ơi THẦY đã ban sự sống
MẸ ngồi trông đợi luống ngày qua
Bình Tâm tầm Đạo vin Chơn Lý
Nẻo Thánh đường Tiên: Bát Bửu nang
MẸ trao ngày đó xin ráng thủ
Áo Giáp THẦY trao nhớ mặc hoài
Hành
trang về MẸ là Tam Bửu
Hợp
với Tam công bước tạo nền
Gắng trọn Đạo, Đời tương tác lẫn
Ngũ thường, Ngũ khí giúp an ngôi
Cựu vị rồi đây THẦY dành sẵn
Chẳng là có chịu bước hay thôi."
*
Dr. Lê Thi Ngọc Vân
11
- TÂM NGỘ
"Xin hãy cho thời gian lắng đọng
Để tâm về trạng thái
không không
Phút rảnh rỗi xin tìm
về Chơn Pháp
Sửa lòng ngay, tâm thể sẽ
bình an
Mang tình yêu đến muôn vạn
sanh hồn
Thân ta sẽ nhập vào trong
thế cuộc
Đời vạn khổ, ta không lìa
cảnh khổ
Hiểu khổ nào bằng nhập thế
đồng sinh
Cầu khổ nải, rồi tae thắng
khổ
Thắng khổ và giải khổ
chẳng cần buông
Bởi khi buông là mang tâm vị kỷ
Muốn cứu đời phải nhập thế bạn ơi!
Vị tha là Tâm Như
Chơn Pháp
Bao dung đời và yêu cả vạn
linh.
"THẦY là Cha của sự
sống muôn loài
Là nguồn cội của yêu
thương bất tận"
Con xin nguyện nhớ lời TỪ
PHỤ
Vị nhơn sanh xin thống khổ
cùng ngườỉ ."
*
Dr. Lê Thi Ngọc Vân
12 - TÌM VỀ BẾN GIÁC
"
Ân xá kỳ Ba THẦY mở Đạo
Cho toàn sanh chúng hưởng ân Thiêng
Mượn nơi nhỏ bé là Nam Quốc
Khai mở Đạo Trời thất ức niên."
Chuông Bạch Ngọc ngân vang nhắc nhở
Cảnh tỉnh người rời khỏi bến mê
Xa lìa danh lợi,tham, sân,hận.
Gieo rắc tình thương xóa hận thù
Đại Đồng thế giới, Quy Tam Giáo
Thờ Đấng CHA LÀNH ĐỨC CHÍ TÔN
Và MẸ THIÊNG LIÊNG ân giáo hóa
Đưa Chơn thần phục vị Thiên môn.
* Dr. Lê Thi Ngọc Vân
Ngày 02/1/2020
13 - BẠCH Y
NHÂN SINH
"Đạo sáng, tâm an tìm về nguồn cội
Theo đuổi làm gì sắc tướng trầm luân
Bởi hữu hình nên thường còn, mất
Được thua gì cũng một kiếp nhân sinh."
*
Dr. Lê Thi Ngọc Vân
14 - SẮC - KHÔNG
"Một Nửa Hồn Sen
"Đêm
qua ta cứ ngỡ
Hồn
Sen về cùng ta
Lang
thang giữa ta bà
Gieo
niềm vui nhân thế
Sen
buồn sen vẫn nở
Cho
cuộc đời thêm hương
Có ai qua vô thường
Nhìn sen rồi xót thương."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
15 - VIỆN SỬ CAO ĐÀI
"Viện
Sử Cao Đài "TÀNG KINH CÁC"
Lưu giữ thời gian mạch Đạo truyền
Thánh Ngôn, Văn tự Thiên, Thế Đạo
Ngàn năm giữ mãi Lý Chơn truyền."
16
- THƯỜNG HẰNG CÕI ĐỜI CHUYỂN ĐỘNG
" Dòng đời vẫn chảy theo ngày tháng
Tôi
đứng lặng nhìn con nước trôi
Phù sa là nỗi niềm cay đắng
Vật vờ đọng lại mảnh hồn côi.
Ngẫm về dòng sông quê hương nên viết tiếp
Cửu Long sông nước xưa hùng tráng
Chín Cửa Rồng thiêng mãi lấp bồi
Giúp vị tiền nhân đi mở cõi
Trời Nam an lạc thái bình trôi
Đến một ngày kia trời dậy sóng
Đất bằng bỗng chốc hóa cồn dâu
Lúa xanh, nước biếc giờ trơ cạn
Chín Cửa lặng thầm đã chết hai
Dã tâm, ích kỷ người
phương Bắc
Thêm vào thiển cận kẻ cầm dân
Giết non mạch nước và nguồn sống
Khiến Cứu Long Giang khóc ngậm ngùi
Hôm nay tôi đứng nhìn con nước
Phù sa còn đọng đắng cay thôi
Ruộng khô, đất lở, người phiêu bạt
Phố thị bơ vơ kiếp lạc loài
Xin trả lại tôi dòng sông cũ
Cho lúa trên đồng vẫn trổ bông
Dập dềnh sóng nước theo mùa nổi
Chở nặng phù sa đất lấp bồi
Dòng đời vẫn chảy theo ngày tháng
Tôi vẫn lặng nhìn con nước trôi
Phù sa là nỗi niềm cay đắng
Vật vờ đọng lại mảnh hồn côi."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
17
- MẸ
VẪN Ở
ĐÂY
" Mẹ đã bỏ gánh nợ đời đi mãi.
Để hai mươi lần giỗ mẹ bước qua
Con vẫn thấy mình chưa tròn hiếu đạo
Hôm nay đây nhìn lên di ảnh mẹ
Qua khói hương
mờ ảo lung linh
Ánh mắt mẹ buồn như nói cùng con:
" Ráng lập đức, mẹ chờ con hội ngộ"
Nơi cõi thọ Đào nguyên cởi hạc
Mẹ đã xa trược chất bụi hồng
Ở nơi đây con còn ai tâm sự
Chỉ nguyện cầu cho mẹ được thung dung."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
18 - NGUYỆN CẦU MỘT ÁNG NHÂN SINH
" Xin hãy cho thời
gian lắng đọng
Để tâm về trạng thái
Chơn Như
"Lòng sở vọng gắn
ghi đạo cáo
Nhờ Ơn Trên bổ báo phước lành"
Phút rảnh rỗi xin tìm về
Đạo Pháp
Sửa lòng ngay, Tâm thể sẽ
bình an
Mang tình yêu đến muôn vạn
sanh hồn
Thân ta sẽ nhập vào trong
thế cuộc
Đời vạn khổ, ta không lìa
cảnh khổ
Hiểu khổ nào bằng nhập thế
đồng sinh
Cầu khổ nải rồi ta thắng
khổ
Thắng khổ và giải khổ
chẳng cần buông
Bởi khi buông là mang tâm vị kỷ
Muốn cứu đời phải nhập thế hy sinh
Vị tha kia là Tâm Như Chơn Pháp
Bao dung đời và yêu cả vạn
linh
"THẦY là CHA của sự
sống muôn loài
Là nguồn cội của yêu
thương bất tận"
Con nguyện nhớ mãi lời TỪ
PHỤ
Vị nhân sanh xin thống khổ
cùng người."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
19 - Tiếng
Kinh Vọng Lại Từ Xa
"Khi dấn thân vào giềng mối Đạo
Tức là đang tháo gỡ tiền khiên
Tức là tạo Bát Nhã thuyền
Rước đưa khách tục vượt miền vô minh
Thì trước phải dọn mình chơn chánh
Quyết một lòng tâm hạnh nêu gương
Ngôn từ hòa ái dễ thương
Đại nhân đại lượng dẫn đường tha nhân...."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
20 - HƯƠNG
SEN VẪN NỞ
" Đêm qua ta cứ ngỡ
Hồn sen về cùng ta
Lang thang giữa ta bà
Vượt lên từ phong
ba
Sen buồn sen vẫn nở
Cho cuộc đời thêm hương
Có ai qua vô thường
Nhìn đến rồi xót thương"
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
21 - HƯƠNG LÒNG
"Thánh Thi của Đức
CHÍ TÔN.
Ức lòng dễ tỏ đặng cùng ai
Hiền đức mà sao chịu khổ
hoài
Lão nói tỏ tường cho đó
hiểu
Cũng là vay trả luật xưa
nay."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
22 - TÂM ĐẠO
"
Đạo sáng tâm an tìm về
nguồn cội
Theo đuổi làm gì sắc tướng trầm luân
Bởi hữu hình nên thường còn, mất.
Được, thua gì cũng một kiếp nhân sinh..."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
23 - TRI ÂM
"
Dâm đường thiên lý mãi ngàn xa,
Tri
kỷ tìm đâu giữa giang hà?
Neo
thuyền bến đợi, màn sông trắng
Một
khúc tri âm xế bóng tà."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
24 - Yêu thương ngàn hoa thơm ngát
"
Hoa Sen trắng vươn lên từ đầm nước
Lặng lẽ trao đời hương sắc mùa xuân
Không ở chỗ cao sang như hoa Lys
Rực rỡ khoe màu Cúc đại vàng tươi
Cũng chẳng tự hào Mai vàng quân tử
Cát tường, Cẩm chướng vẻ đẹp nào hơn
Sen trắng đứng riêng mình nơi góc nhỏ
Thoảng nhẹ hương thơm ngát tỏ bày
Nét hoa trắng trinh nguyên màu Đại Đạo
Như tình thương CHA ấp ủ đêm ngày
Con kính nguyện dâng THẦY hoa sen trắng
Tỏ lòng con được hạnh ngộ CAO ĐÀI
Một kiếp sanh,vạn kiếp nan tao ngộ
Trọn lòng tin theo Chơn Pháp của THẦY.
Con sẽ bước thoát qua vòng danh lợi
Như đài sen đã vượt thoát bùn tanh.
Đưa hương nhẹ cho đời thêm sức sống
Dẫu không cần chỗ đứng hèn sang ".
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
25 - Hoa Phong
Lan
"
Em là đóa Phong Lan
Nở trên cao khoe sắc
Thân không lấm bụi trần
Luôn chiếm ngôi đầu bảng
Giữa muôn tía ngàn hương
Anh là cây cổ thụ
Võ xấu xí sù sì
Nhưng là nơi em chọn
Khi nhờ gió đưa đi
Để em làm tầm gởi
Nương dựa anh suốt đời
Nhờ anh mà em đẹp
Với dáng vẻ thanh tao
Mùi hương nồng thanh khiết
Anh im lặng cúi đầu
Cho lần em từ biệt
Bỏ rừng xanh về thành
Từ đó mùi hương cũ
Của em bay mất rồi
Tuy dung nhan rực rỡ
Nhưng đâu còn hồn hoa."
*
Dr . Lê Thi Ngọc Vân
26 - Thị Hiện
"
Tôi đi giữa vùng áo trắng
Nắng
vàng sưởi ấm ban mai
Trào dâng nỗi niềm tha thiết
Tình CHA NGỌC ĐẾ CAO ĐÀI
NGÀI gieo bác ái, công bình
Phổ truyền ra khắp chúng sinh.
Dạ! Xin một lòng khẩn nguyện
Khấu đầu trước Đấng Đại Bi,
Ban bố Hồng Ân rưới khắp
Thế gian chung hưởng Đạo mầu."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
27
- Ngôi đền Đạo lớn nhất trong mỗi người
"
Ngày qua thấm thoát bóng thiều quang
Nàng
Xuân đưa tiễn khách Đông tàn
Dọc
đường gió bụi tranh quyền lợi
Quên
cả " đường xưa chốn an nhàn"
Hỡi
khách trần ai mau tỉnh mộng
Huỳnh
lương giấc ngắn vọng công
hầu
Phủi tay một kiếp phù sinh ảo
Danh, quyền ,khanh tướng đáo về đâu?
Chữ ĐẠO huyền vi thay áo mão
Lời THẦY dạy dỗ thoảng bên tai
Từ tâm, hòa ái cùng sanh chúng
Xuân của CAO ĐÀI mãi mãi xanh"
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
28 - Chiều
Vàng.
" Ánh chiều xuân đã nhạt
Thái dương ngã về tây
Vòng xe đời hối hả
Một vòng đời sắp qua
Ngày qua ngày nối tiếp
Lượm lặt những buồn vui
Mảnh vỡ đời ghép lại
Một bức tranh tối màu
Tôi xin ai đừng nói
Nụ cười làm niềm vui
Đùa vui trong chốc lát
Nỗi sầu còn mênh mang
Như nắng chiều sắp tắt
Đẹp một cách nao lòng
Tôi luôn tìm vẻ đẹp
Rực rỡ của hoàng hôn
Như một người có tuổi
Tóc đã thôi mượt mà
Ánh nhìn thôi thiết tha
Bước chân chầm chậm quá
Nhưng vẻ đẹp thước tha
Nụ cười không rộn rã
Mang âm vang nỗi buồn
Lưu lại lòng
luyến thương."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
29 - Tự Thuật Thời Giang
" Cơn
gió chiều đông mang buốt giá
Dáng hạc gầy buồn bã bơ vơ
Hạc tìm ai? Mặc thờ ơ nhân
thế
Trôi theo dòng đời, hết
kiếp nhân sinh."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
30
- Tĩnh Tâm Sóng Lặng
" Đông tàn chung cuộc
một năm qua
Xòe tay đếm tuổi hỏi sao
già
Thân còn lăn lộn trên trần thế
Tìm chút bình yên cõi mê hà.
Nhìn mây trắng lượn
tranh "vân cẩu"
Vẽ cuộc tang thương biến
chuyển sầu
Giữa lòng biến động, tâm
muốn lặng
Dọn sạch vườn Tâm cỏ mọc
đầy
Nắng ấm mùa Xuân xua băng
tuyết
Bao lần sống thực hiểu và
thương
Thương người hiểu vật tùy
duyên phước
Xin trọn ân tình, bước
thiện duyên."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
31 - Tĩnh tâm sóng lặng
"
Nghiêng cánh hạc nhìn đời mộng ảo
Thoảng
mây bay nhẹ gót bao ngày
Thân
hạc gầy lặng nhìn thế sự
Buồn
vui chi? Cũng thể kiếp này!"
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
32 - Giọt sầu ngọt đắng
" Buồn của tôi như cơn đau hành hạ
Gặm nhấm tâm hồn vỡ nát
buồng tim
Suốt cả một đời nhưng
chẳng tìm ra
Dẫu bươn chải,vắt khô dần
cuộc sống
Tôi lặng lẽ bên lề trao
hạnh phúc
Nguồn yêu thương cho nhựa
sống mầm xanh
Còn lại tôi gốc khô cằn
rụng lá
Chờ bão mưa đổ quỵ trả cho
đời
Tôi chẳng tiếc vì cho đi
tất cả
Còn buồn đau là phận bạc
vô phần
Xin còn lại một chút niềm
an ủi
Tình thương CHA cao cả, MẸ
ân cần
Đầu cúi lạy bằng niềm tin
tuyệt đối
Độ hồn con trên bước tử
quy hồi."
* Dr . Lê Thi Ngọc Vân
33 - CẢNH TRẦN
" Khách trọ phong trần thoáng chốc thôi
Nam Kha một giấc phủi tay rồi
Quyền, danh, khôn, dại cùng về đất
Đạo Pháp Trời ban thoát cảnh trần."
* Dr. Lê Thị Ngọc Vân
Việt Nam ngày 18/1/2020
34 - ĐỢI XUỐNG ĐÒ
" Hôm
nay con về bên gối MẸ
Nước mắt trào mi, dạ tín
thành
Cúi đầu thổn thức trong
lòng MẸ
Một kiếp nhân sinh khó
trọn lành
Tiếng nhạc hòa lời kinh
trầm ấm
Định thần con hiểu khó tùy
tâm
Tầm an trí huệ lìa
nghiệp chướng
Dứt trần chỉ một lối TU:
Thương
Nguyện cầu PHẬT MẪU đem
quyền pháp
Độ rỗi vạn linh lánh nẻo
tà
Bửu Nang tám món trao con
giữ
Khi con bước xuống cõi ta
bà
Lời MẸ thiết tha ân cần dặn
Mất một Bửu thôi, mất nẻo về
Ngày qua tháng lụn đuổi theo mê
Tỉnh thức từ đây giã mê hà
Thương
yêu chìa khóa Kinh Bạch Ngọc
Bát Nhã Thuyền neo đợi xuống đò."
* Dr. Lê Thi Ngọc Vân
35 - DI LẠC VƯƠNG
PHẬT.
" Một cánh Hoa Mai đã rụng
rồi
Trước thềm xuân mới, cạn ly bôi
HUYNH về nẻo Thánh đường mây trắng
Như lời xưa HUYNH dặn muội hôm nào
Dẫu biết có sinh rồi tử biệt
Nhưng lòng quặn thắt nhớ Hiền Huynh
Nhìn
Hoa Mai Trắng là Huynh đó
Khoe
sắc hương hồn Quân tử hoa
Nhất
Chi Mai nở trong buốt giá
Rụng
giữa đông tàn chẳng đợi xuân
HUYNH
mang tâm Thánh về dự Hội
PHẬT
VƯƠNG DI LẠC điểm công trình
Nguyện
cầu Mai Trắng tâm thanh thản
Nhẹ bước đường mây Bạch Ngọc về
Tại Gia nhóm bạn Tu đồng nguyện
Hương hồn HUYNH vào nhập Càn Khôn
" Lần vào cung Ngọc diệt hình
Khai Kinh Vô Tự đặng nhìn quả duyên".
* Dr. Lê Thi Ngọc Vân
36
- BÓNG NGƯỜI ĐI
" HUYNH đã chọn Bạch Mai làm biểu tượng
Một loài hoa quân
tử rước xuân về
Chịu giá rét giữa
đông hàn buốt giá
Để cho đời cả
hương sắc mùa xuân.
Nhưng hôm nay xuân
về muôn vạn nẻo
Nhất Chi Mai lại
rụng giữa đông tàn
Hoa Mai Trắng,
người tri âm tri kỷ
Muội tìm đâu khi
xuân đến bên thềm.
Muội vẫn biết tử, sinh,
tan, hợp,
Luật vô thường ai
tránh khỏi được đâu!
Nhưng lòng quặn
đau nhớ người tri kỷ
Giữa ta bà,chớp
mắt hóa thinh không
Xin mặc niệm,nén
hương lòng kính cẩn
Nguyện Hương Linh
Huynh nhẹ gót phiêu bồng
Về trở lại chốn
ngôi xưa vị cũ
Ngọc Hư Cung sắc
lịnh kêu.
Hườn hư mầu nhiệm
thoát trần đăng Tiên".
* Dr. Lê Thi Ngọc Vân
37 - MỘT HƯƠNG LINH
"Kể
từ đây muội mất HUYNH rồi
Dòng
thơ chép dở ai tiếp nối
Tri
kỷ cuối đời ngắn ngủi thôi.
Hiền
Huynh đi trước, quên tiểu muội.
Lặng
lẽ âm thầm nuốt lệ trôi.
Kính
Nguyện hương linh Huynh nhẹ thoát
Cởi
vòng tục lụy lắm buồn đau,
Bước
nhẹ thênh thang đường Tiên cảnh
Hẹn
ngày gặp lại chốn Bồng Lai
HUYNH,
muội cùng vui ngày tương ngộ
Ngọc
Hư , Bạch Ngọc chốn tương phùng."
* Dr. Lê Thi Ngọc Vân
38 - XUÂN ĐẠI ĐẠO
" Chuông Bạch Ngọc khai niên tận độ
Trống Lôi Âm vang dội Chơn truyền
Chánh Pháp Đạo mầu cơ phổ độ
ĐẠI ĐẠO KỲ BA thất ức niên
PHẬT VƯƠNG DI LẠC giong thuyền
rước
Độ tận Vạn linh
thoát cửu tuyền
Muôn lòng chung
hưởng Xuân miên viễn
Thái Bình Cực Lạc
diệu huyền CHÍ TÔN."
* Dr. Lê Thi Ngọc Vân
39 - Ánh Đạo
Mầu
" Tôi đi giữa vùng áo trắng
Nắng vàng sưởi ấm ban mai
Trào dâng nỗi niềm tha thiết
Tình CHA NGỌC ĐẾ CAO ĐÀI
NGÀI gieo bác ái, công bình
Phổ truyền ra khắp chúng sinh.
Dạ! Xin một lòng khẩn nguyện
Khấu đầu trước Đấng Đại Bi,
Ban bố Hồng Ân rưới khắp
Thế gian chung hưởng Đạo mầu."
* Lê Thị Ngọc
Vân
40 - DƯỚI CỘI BỒ ĐỀ
" Nhộn
nhịp nhơn sanh vui Đại Lễ
Đón mừng THƯỢNG ĐẾ CHỦ CÀN
KHÔN
Mùng chín tháng giêng Xuân
ấm áp
Trăng vàng trải nhẹ ánh
huyền vi
Dưới gốc bồ đề tâm tĩnh
tại
Lý Đạo Huyền vi mãi mãi
bền
Mùa Xuân Đại Đạo luôn miên
viễn
TỪ PHỤ ban ân hưởng phước
lành
ĐẠI ĐẠO CAO ĐÀI CHA ân xá
Tình thương trải rộng khắp
quần sanh
Chín hai vạn ức còn lưu
lạc
Thức tỉnh mau về ngôi cựu
vị
Cho kịp Kỳ Ba kẻo lỡ đò
Tuyển phong Phật vị
Long Hoa Hội
MẸ chờ, CHA đợi đón con
về."
* Lê Thị Ngọc
Vân
41 - Đại Từ Mẫu
" Trong lòng PHẬT MẪU ngày Đại Lễ
Tiếng nhạc êm hòa mạch
Đạo khơi
Trầm bổng lời Kinh mang
Đạo pháp
Dìu đưa sanh chúng khỏi
mê hà."
* Dr . Lê Thị Ngọc Vân
42 - Mừng Tết Nguyên Tiêu
" Nô nức dòng người
viếng Đất Thiêng
Trẩy hội Thượng Ngươn cúng
Cửu Huyền
Áo trắng rợp trời may
duyên Đạo
Sở nguyện thành tâm đến
cửa Thiền
Hiến dâng Thánh Lễ cầu
NGỌC ĐẾ
Chan rưới Hồng Ân khắp bể
trần
Sanh chúng bước lần theo
tiếng kệ
Chơn hồn thức tỉnh lánh xa
mê
Thượng Ngươn ngưỡng vọng
Chư Tiên Phật
Đưa Chơn linh Thất Tổ qui
hồi
Suối nguồn Thánh đức trau
tria gội
Rửa sạch tiền khiên dứt
nghiệp rồi
Cúi đầu kính nguyện CHA
LÀNH độ
Vạn linh đồng bái Đấng CAO
ĐÀI
Lấy chuẩn Công Bình và Bác
Ái
Dụng tình thương mở cửa
Thiên Đàng."
*
Dr .
Lê Thị Ngọc Vân
43 - TỈNH THỨC
"Lần
lữa trôi đi bóng xế tà
Bước đường danh lợi đã trôi qua
Ngày xanh mòn mỏi đôi tay trắng
Hạt bụi trần ai vướng lụy sầu
Tỉnh thức tan theo kê hoàng mộng
Một tiếng chuông kình vọng giác tâm
Chập
chờn sinh tử cơn mộng ảo
Lần nẻo đường xưa kiểm nẻo về
Đuốc Thánh CHA TRỜI, câu Mình Thệ
Nguyện lòng son sắt hiệp cùng nhau
Giữ tâm công chánh, yêu vạn loại
Nhân
nghĩa trau tria vẹn chữ hoà.
Tình
thương xóa bỏ tham sân hận
Đại Đồng huynh đệ chẳng còn xa
MẸ chờ, CHA đợi con quay bước
Cựu vị Thiêng Liêng đã sẵn dành"
44
- Ký
Ức Ngày Thơ
"Cao nguyên
sương phủ lòng hoang vắng
Bước chân tìm về ký ức ngày thơ
Con đường xưa đôi
chân sáo đến trường
Bóng ai đứng chờ
ai nơi cuối ngõ
Mắt nhòa lệ, hình
hài như sương khói
Ngày thân ái xưa,
ai mất ai còn
Một chút lòng son
giữ lại hương thầm.
Ngày thân ái xưa
ai còn ai mất
Tất cả chỉ còn nỗi
nhớ thương thương
Chút lòng son xin
giữ lại hương thầm."
* Dr . Lê Thị Ngọc Vân
45 - GIÓ DẠI
NGÀN
" Ánh chiều
xuân nhạt nhòa vùng đất đỏ
Cao nguyên buồn
gió lạnh tại ai?
Tóc dài bay theo
cơn gió đại ngàn
Và Dã Quỳ hoa vàng
rung cánh bảo
Chào miền xuôi
khách lạ đến vùng cao.
Lạc bước chân, kỷ
niệm cũ dạt dào
Tạm quên đi chút
bộn bề thực tại
Không gian cũ, mà
thời gian lại mới
Tỉnh thức lòng ơi!
Dứt bỏ muộn phiền
Tâm an lặng, giữa
dòng đời vạn biến
Vững bước chân về
nẻo cũ đường quê
Quê xa lắc nhà rêu
phong CHA đợi.
Con quyết lòng trở
gót nhớ ngươn căn
Cõi tạm là đây vô
thường còn mất
Giải khổ độ đời
gieo hạt Nghĩa Nhân
Chìa khóa về nhà
là TÌNH THƯƠNG đó.
Trải rộng vạn
loại, Bát Nhã Thuyền đưa."
* Dr . Lê Thị Ngọc Vân
46 - TIẾNG ĐẠO
"Áo giáp THẦY
ban là Đạo đức
Quyết lòng gìn giữ
chẳng rời xa
Đạo khai tà khởi
theo Thiên luật.
Tâm thành tín hiệp
Đạo Kỳ Ba
Tình thương xóa bỏ
tham sân hận
TỪ PHỤ khuyên lơn
chớ bỏ qua."
* Dr . Lê Thị Ngọc Vân
47 - THỨC TỈNH
" Một lần CHA TRỜI dùng Thiên Điển
Đem lời vàng kêu gọi đàn con
Nơi trần thế đang
say vòng danh lợi
Quên CHA TRỜI, ngôi cũ vị xưa
"THẢNH HUẤN HÀNH THIỆN" CHA đưa kho báu
Con nhận mang kịp bước qua đò
Lời tha thiết CHA khuyên thức tỉnh
Bằng tình thương, công chính giữ luân thường
Nhân, Nghĩa trọn chí thành, tâm tịnh
Đường Chơn tu hòa ái đồng sinh
Mở lối về nhà CHA trông, MẸ đợi
Một kiếp sanh trần ngắn ngủi đừng quên..."
* Dr . Lê Thị Ngọc Vân
48 - CON NGỘ LỜI THẦY
"Giữa
cuộc thế đảo điên thiện, ác
Lòng
con người nghiêng ngã mất
phương
Đua nhau trong cõi vô thường.
Lợi danh tranh đoạt quên đường về CHA.
Lời tha thiết CHA TRỜI kêu nhắc
Dùng điển Thiên "THÁNH HUẤN" ra đời.
Thương Yêu, Công Chánh, Luân thường,
Nhơn sanh ráng giữ làm phương tu hành
Giữ Nhân Nghĩa tạo nên Hòa ái
Bước đường tu theo ý Thánh Tiên
Tâm thành một dạ trung kiên
Nguyện đem Chơn Pháp tầm Thiên qui hồi."
* Dr. Lê Thị Ngọc Vân
49 - Bức tử dòng sông Cửu Long
"
Lòng quặn đau nhìn Miền Tây khô hạn
Nước
ngọt thành nước mắt Cửu Long ơi
Dân
quê tôi sống cùng chung với nước
Nay
xếp hàng mua nước giọt lệ rơi.
Những
kẻ chăn dân ngôi cao chín bệ
Hãy
nhìn đi, một vùng đất chết dần.
Đừng
nói Thiên tai, Trời đâu có hại
Dân
hiền lành chơn chất lúa khoai
Có
phải vì danh vì lợi thêm quyền
Kèm
ích kỷ nên dân nghèo khốn khổ
Quê
hương tôi ngày xưa lúa trổ
Ruộng
tươi màu, sông mang lại phù sa
Dẫu
có đi xa cũng về thăm quê cũ
Nhìn
dòng sông êm ả, mảnh vườn xanh.
Cửu
Long ơi, Chín rồng giờ ngập mặn
Giết
mầm xanh cây trái, lúa hoa màu
Tương
lai đen đành bỏ quê bỏ xứ,
Chen
chân nơi phố thị sống ơ thờ
Xin
hãy thương dân bơ vơ xứ lạ
Và
thương giùm mảnh đất hồn thiêng
Nơi
được gọi Địa Linh Nhơn Kiệt
Chí
kiêu hùng mở cõi đất phương Nam."
50 - TỰ TÌNH KHÚC
" Khắc khoải ưu tư sầu nhân thế
Như chiều vàng nhạt nắng lê thê
Cho trọn vẹn lời thề xưa cũ
Giữa ngã ba mong tìm chốn quay về.
Tâm chẳng lặng, ngổn ngang tự sự
Khổ trần ai bất luận kẻ thư phòng
Cởi danh lợi, tầm phương giải khổ,
Tháo giày sen quên hư ảo cuộc đời.
Nài khổ hải để cùng thọ khổ!
Không dễ như rời bỏ lợi danh
Mùi Đạo vị đắng cay hơn trần cấu
Trên nẻo đường tu, Chơn pháp giữ tròn
Vạch lối rẽ giữ lòng thành tín hiệp
Nhơn Nghĩa tròn, không thẹn với Tiền nhân."
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
51 - Miền Tây Ngày Nay
" Bỏ xứ ra đi
nước mắt rơi
Khi đất không nuôi nổi
con người
Ruộng khô, đất nẻ,
dòng sông cạn
Nước có về mặn đắng
bởi vì đâu?
Dân quê tôi cả đời
yêu cây lúa,
Thương dòng sông con nước nổi phù sa
Mảnh đất thiêng như giòng sữa ngọt
Nuôi dưỡng con, mẹ che chở tình người.
Nay bỏ xứ lìa quê vào thành thị
Lơ láo phận nghèo, tủi nhục kiếp làm thuê..."
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
52 - CHÀO HUYNH TỪ CHƠN
"TỪ bi lập đức cứu
nhơn sanh
CHƠN pháp truyền rao độ kẻ
lành
Trợ Đạo giúp Đời theo ân
phước
Mong tìm giải thoát chốn mê tân."
* Dr. Lê Thị Ngọc Vân
53 - VỀ
BẾN
"Thế
sự vần xoay cuộc hý trường
Đổi thay thoáng chốc lắm đau thương.
Nhân loại mê say đường danh lợi
Hàn vi, thanh bạch hỏi ai thương?
Đạo Trời mở lối đưa người đến
Bờ giác, xa lần bỏ cõi mê,
Nhắn gởi khách trần mau tầm bến
Bát Nhã Thuyền neo, kẻo chậm đò.
Dẫu chịu cơ hàn, nhưng tâm sáng,
Lòng thành tin tưởng ở nơi CHA.
Hiểu rõ trần gian là giả tạm
Con, người khách trọ đến rồi đi
Đến là trả nghiệp tiền khiên trước
Đức lập, công bồi dứt nợ xưa,
Trở về mừng MẸ, CHA đẹp dạ
Công quả viên đầy cựu vị lưu."
54 - THÁNG
BA
"
Nắng sớm dịu dàng của tháng ba
Trống
trải lòng thương nỗi nhớ nhà
Gió nhẹ phất phơ tà áo trắng
Khói sóng mờ giăng tựa hạc bay
Nét vẽ thần tiên trong thoáng chốc
Chạnh lòng nhớ bạn buổi tri âm
" Em như
cánh hạc mong manh lắm,
Anh giữ em vào trong nhị long
Hai rồng giữ hạc tình tri kỷ
Gợi Đạo, tầm Chơn giúp hạc về.
Giật mình mây trắng bay khuất nẻo
Nắng về tan khói Hoàng hạc lâu
Dừng bút đề thơ tìm tri kỷ,
Thần Tiên, khách tục khó tao phùng....."
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
55 - ĐẠO TRỜI MÊNH MÔNG
"
Tập tành giấy bút viết nghêu ngao
Đâu
dám khua chuông trước bạn nào!
Biển
học mênh mông tầm chơn lý
Đạo
Trời huyền diệu thật thâm cao.
Anh
trước em sau cùng môn đệ.
Dìu
dẫn nhau đi trọn đường về.
Thương
Yêu, Nhân Nghĩa thêm hành thiện
Trí
Huệ khiêm cung hiệp chữ hoà."
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
56 - TÌM KHẢI NGỘ
"
Trắc trở đường tu, Đạo khai tà khởi.
Muội
một mình, lủi thủi bước vào trong.
Biết khó, biết thương, ngại lòng chưa ngộ.
Đi nửa đường trần, tiếp bước về đâu?"
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
57 - MỘT CÕI VỀ
"Tôi
là ai? Giữa xô bồ nhân thế
U- uất
chất chồng của kiếp nhân sinh
Đoạn
đường đi qua là cơn dâu bể,
Tục lụy dẫy đầy trong cõi vô minh
Tôi là
ai! Mãi tìm chân lý
Trong
cõi ta bà trí giác thật xa
"
Muốn đi cho tận trường sinh độ
Phải
bỏ giày sen lấy thảo hài"
Giày
sen cởi bỏ có đau chăng?
Mang
lấy hài rơm chẳng thẹn lòng
Nhẹ bước phiêu du rời danh lợi
Khơi nguồn mạch Đạo, trở về Không."
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
58 - LỜI
TỰ TÌNH MÙA KHÔ HẠN
Quê Hương tôi có
phải đau nhược tiểu?
Tự bao giờ cam
chịu cúi khom lưng!!
Có một thuở cờ
vàng hai Bà Trưng, Triệu.
Phất Hoàng kỳ
quyết thoát kiếp vong nô
Trải qua bao thế
kỷ giữ cơ đồ
Dòng máu Việt thắm
hồng trên đất mẹ
Thế hệ tôi nổi
trôi theo vận nước
Cuộc bể dâu tang
hải biến thương điền
Giờ nhìn thấy thẹn
lòng cùng tiên đế
Mở cõi phương Nam
dựng xây trời Việt
Cho giống giòng
rạng rỡ năm châu
Nay còn lại chút
bầu nhiệt huyết
Xin trao về
tuổi trẻ miền Nam
Em nhìn đi,
đất vỡ toang nức nẻ
Nước trên
nguồn không xuống được vì đâu?
Cửu Long
Giang giờ trơ đáy cạn.
Những con
thuyền nằm ghếch mũi chờ ai?
Nước ngọt
không về, mặn giọt lệ rơi
Giòng phù sa nuôi em khôn lớn
Nay cạn dòng như vú mẹ già nua.
Ai bỏ rơi em ?
Tương lai thua thiệt.
Đành lòng rời quê,
bỏ lại miệt vườn
Thân lữ khách xô
bồ nơi phố thị
Đau nhói lòng, khi
nhắc mảnh tình xa.
Ai đã đi đến trời
xa xứ lạ
Xin nhớ ân tình
quê mẹ lầm than.
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
59 - KIẾP NHÂN SINH
" Đã qua một cuộc kiếp nhân sinh
Danh lợi đeo mang khổ lụy tình
Thế gian một chốc tay níu giữ?
Phù vân trôi nổi gió thoảng qua
Quay nhìn nhân thế còn mê ảo
Cõi tạm vô thường, khách trọ ôi!
Tang thương một
cuộc, ai còn mất?
Chỉ mang nghiệp
lực trải luân hồi......"
*
Dr.
Lê Thị Ngọc Vân
60 - NGƯỜI CON THƯỢNG ĐẾ
"Đất Việt Nam là nơi CHÚA chọn.
Để
gieo trồng hạt cốc tình thương
Tộc
Việt làm sứ mạng vun bồi.
Đưa
giống tình thương làm tròn Thánh Ý.
Tiền
nhân xưa khi chưa mở Đạo,
Vì
xót thương dân tộc cơ hàn.
Từng
bước mở đường tầm phương cứu khổ.
Đưa
đẩy duyên lành hội ngộ Trời cao.
Bước
khởi đầu thi văn trao đổi,
Kết
giao tình huynh muội phàm-Tiên.
Khi
đã đến ngày Thiên Cơ định đoạt
Đấng
CAO ĐÀI NGỌC ĐẾ giáng lâm.
Khai
Cơ Bút dùng huyền vi mầu nhiệm
Giảng
rõ Lý Trời, lập Thể pháp hữu vi.
12
vị Tông đồ được trao sứ mạng
Đem
tình thương dứt đoạn luân hồi.
Thể
Pháp đã xây hữu hình Thánh Thể.
Tam
lập, tam công tứ lượng thực hành.
Nhị
Hữu Hình Đài xét công minh tội
Bát
Quái Đài định phận vô vi
Bí
Pháp bày ra sanh chúng vui mừng
Cơ
Tận độ từ đây giải khổ.
95
năm qua, trải bao biến đổi.
Bậc
Tiền Khai trở gót qui hồi.
Tân
Luật, Thánh Ngôn giữ nền Đạo pháp.
Minh
Thệ hằng trong tâm thức Cao đồ.
Giữ
hòa ái, chịu khiêm cung làm lễ.
Lập
công rồi lập đức lập ngôn
Ngũ
giới cấm và Điều Quy Tứ Đại
Là
bước đầu đưa "trẻ dại hồi quê".
Mỗi
môn đệ phải vun trồng Thánh cốc.
Hạt
tình thương gieo rải muôn phương.
Nhớ
lại còn bao kẻ đồng sanh.
Trầm
luân mãi chờ phương cứu khổ.
Bằng
mọi cách tùy duyên phổ độ.
Cờ Tam Thanh bay rạng rỡ năm châu.
Lịch sử Đạo, tiền khai là dân
Việt."
*
Dr. Lê Thị Ngọc Vân.
61 - XÔ DẠT BỤI TRẦN
"
Con là một sinh linh bé nhỏ
Cúi
đầu bên TỪ PHỤ tỏ bày
Giữa thế gian thân con mỏng mảnh.
Chịu bão giông xô dạt bụi trần.
Quỵ ngã bao lần đôi chân rướm máu
Giữ niềm tin CHA bên cạnh vỗ về.
MẸ TỪ ÂN dịu xoa cơn đau khổ
Đưa con theo ánh sáng nhiệm mầu.
Từng bước nhẹ dìu con qua tục lụy.
Dạy Nghĩa, Nhân, cúi đầu là phụng sự.
THẦY đã ban với tình thương vô hạn.
Con hiến dâng thân, trí cả Linh quang.
Và thuận lòng Thiên Ý hợp Nhân.
Cân Công Lý nhắc con cần giữ.
Nước mắt CHA rơi khi con lầm lỗi.
Luật Thiên Điều không chừa tội ai đâu.
Con xin vâng theo Thánh giáo CHA truyền.
Tầm khổ nải để thôi vòng sinh tử."
* Dr. Lê Thị Ngọc Vân.
62 - TÂM TƯ
"
Giọt đàn gảy nhẹ cung trầm bổng
Xao
động mặt hồ chiếc lá rơi!
Vết
nhăn sóng dợn thêm sinh động
Vẻ đẹp
bích toàn, một sớm trong.
Tâm
hồn lắng đọng niềm an lạc
Thoáng
chốc phiêu bồng tưởng cảnh tiên
Mây trắng ẩn cao đôi cánh hạc.
Đàn rơi một tiếng lạc cung rồi
Sực tỉnh trở về bên thực tại
Biển trần lặn lội mãi chơi vơi
Tầm phương Chánh Giáo nơi cung Ngọc
Đại Đạo Kỳ Ba Phổ Độ truyền.
Giải thoát không là ngồi an luyện.
Dấn thân cứu khổ trải tình thương.
Tham, sân, si, mạn xin trừ bỏ.
Khiêm ái muôn loài độ vạn linh.
Cúi đầu phụng sự theo Thiên Ý.
Bồng Lai Tiên cảnh ở tâm mình. "
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
63 - XA MÙI TỤC
"
Duyên Đạo từ lâu đã bén mùi
Lần hồi từng bước
gắng an vui.
"Cư trần lạc đạo" xa mùi tục.
Bờ giác thuyền sen độ khách trần.
Đường tu góp nhặt hành tam lập
Đức hạnh trau dồi nét thiện tâm.
Dưới bóng Cao Đài ân phổ độ
Kỳ Ba NGỌC ĐẾ nhắn Nguyên nhân
92 vạn ức còn trôi nổi,
Tìm về nẻo Thánh dứt nghiệp căn
Thiên Điều công chánh không chừa tội
Thưởng phạt kỳ ba ở Hội này."
* DR. Lê Thị Ngọc Vân
64 - THÁNG TƯ NGHẸN ĐẮNG
" Tháng tư ơi! Ngập tràn nỗi nhớ
Vết thương lòng rỉ
máu mở niềm đau
Bốn mươi lăm năm
như mới hôm nào
Hình ảnh của một
thời binh lửa.
Kết cuộc buồn uất
nghẹn chinh nhân.
Buông tay súng
nghẹn ngào thua trận
Nhìn quê hương tàn
úa mảnh cơ đồ.
Rồi hôm nay lệ
tràn theo vận nước
Thêm một lần tạ
tội với tiền nhân."
65 - KHẢO THÍ
Long Hoa hội
kỳ ba khảo thí
DI LẠC VƯƠNG đem Chơn Lý phổ truyền
Tuyển phong
Tiên Phật Thánh hiền
Mở cơ tận độ đưa người
hữu duyên
Hạ Ngươn mạt pháp
nhiều chuyển biến
Thế cuộc đua tranh
lợi lộc quyền
Nhuốm máu đồng
sinh không sợ thẹn
Tiêu diệt sanh
linh chước kẻ hèn.
Trường khảo thí
đến hồi quyết liệt
Hãy kíp mau cải dữ
ra hiền.
Bác Ái,Chí thành
người chánh thiện
Nẻo Đạo, đường Tu
rước Cửu Huyền.
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
66 - HỒNG ÂN
" Thánh Giáo
THẦY ban nước Cam Lồ
Đưa xuống trần
gian giúp trẻ thơ
Hữu duyên nhận
được ơn chan rưới
Rửa sạch tiền
khiên giải nợ trần.
Thánh Ý của THẦY
thương chúng sanh
Độ rỗi cho trọn
hết Nguyên Nhân
Chín mươi hai vạn
ức còn trôi nổi
Lưu luyến hồng
trần bả lợi danh.
Thương con TỪ PHỤ
đành hạ thế
Dùng Cơ huyền diệu
dạy từng câu
Đạo tình thương
của THẦY đưa lối
Dắt trẻ về dự Hội
Long Hoa.
Hạ mạt đến rồi
trường khảo thí
Bồn chồn sĩ tử đợi
ngày thi
Tu tâm dưỡng tánh
bền công quả
Công bình, Nhân
Nghĩa trọn Từ bi.
Tấm lòng thành
kính xin làm lễ
Tam Bửu THẦY
ban, con hiến dâng
Tiểu ngã hồi
quy cùng Đại Ngã
Dứt vòng
sinh tử diệt luân hồi."
*
Lê Thị Ngọc Vân
67 - Chiều Về Thánh Địa
Chiều
Thánh Địa nắng nhạt màu êm ả
Cội Bồ
Đề cố giữ ánh hoàng hôn
Giữa
tiếng chuông giờ Dậu thức tỉnh hồn
Đưa
cõi tục về phiêu bồng Tiên cảnh.
Ánh
Đạo mầu rọi soi từng kẽ lá
Chuông
chiều ngân hòa nhịp khúc Từ Ca
Lãnh
lót Nam Xuân hoà hoà theo nhịp phách
"
Đạo bởi lòng thành, Thần Thánh chứng tri"
Khách
trần ơi! Như ánh hoàng hôn vội
Giữ chút nắng vàng đẹp dạ thế nhân
Vầng mây trắng lững lờ trôi vô định
Gặp Bồ Đề tâm gội sạch bụi trần.
Chút nấng níu rồi tà dương khuất dạng
Bóng tối quây tròn, có nhớ nẻo ra???
* Lê Thị Ngọc Vân.
68 - ĐỨC-TÀI
HAI NẺO
" Một kiếp
nhân sinh lắm đoạn trường
Đức-Tài hai nẻo
chẳng bằng thương
Chữ thương ban bố
Ân Thiêng độ.
Cứu cả quần sanh
diệt mê đồ."
* Lê Thị Ngọc Vân.
69 - LÀM THÂN CỎ CÚ
"
Khắc khoải sầu đau nước Việt tôi
Làm
thân cỏ cú bao năm rồi!
Một
mảnh cơ đồ sao rách nát
Dân
tình chịu khổ kiếp lầm than
Sống
trên đất Việt mà tan tác
Như gà con lạc mẹ chiều hoang
Ai sẽ đáp theo lời sông núi???
Giữ gìn biển bạc với rừng vàng
Có phải trót làm thân cỏ cú
Bò lê mặt đất đợi mưa tuôn
Quẩn quanh dưới tàn cây cổ thụ
Chẳng thể ngẩng đầu dưới ánh dương.?! "
70 - NỖI LÒNG XOÁT
XA
" Triệu người
vui? Tôi nước mắt tràn mi.
Bốn mươi lăm năm
phim cũ chưa nhòa,
Thời gian đủ tóc
phai màu, chân mỏi.
Tay buông súng anh
bước về phố thị,
Ngập buồn đau tủi
hận phút tan hàng.
Vết thương cũ chưa
bao giờ lành hẳn,
Trên quê hương thủ
phận lạc loài.
Nén uất hận, ngồi
nhìn theo vận nước
Đất mẹ buồn tan
tác nỗi thương đau.
Bầu sữa ngọt miền
Tây nuôi dân tộc
Giờ cằn khô đất
nẻ, nước mặn tràn.
Cửu Long Giang
sông Tiền sông Hậu,
Chín rồng thiêng
không đem nước trở về.
Chim lạc bầy bỏ tổ
lìa quê,
Mang nỗi nhớ
thương vào trong câu hát.
Điệu Lý buồn xưa
trăng nước hữu tình.
Buổi trưa nào câu
vọng cổ xề xang,
Rót nhịp vào tim
chạm niềm thương nhớ.
Nhịp võng đưa ầu ơ
ru con giấc ngủ,
Nỗi lòng son cô
phụ vọng hoài lang.
Tất cả sẽ chìm
trong quên lãng,
Khi miền Tây biến
khỏi bức họa đồ.
Bốn mươi lăm năm
miền Tây vắt kiệt,
Đem sức mình nuôi
cả sơn hà.
Người miền Tây dẫu
bỏ xứ đi xa,
Vẫn chăm chỉ đem
Đô-la về nước.
Ôi miền Tây quê
hương tôi đó,
Ngào ngạt tình
người đất tổ quê cha.
Lời cảnh tỉnh từ
20 năm trước,
Kẻ cầm dân giả
điếc làm ngơ.
Bỏ miền Tây ngập
mặn xác xơ
Dân tự cứu lấy
mình trước đã.
Rồi mai đây đất
trời bừng sáng,
Miền Nam tôi viết
tiếp bản tình ca."
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
71 - NGÀY THƠ
" Nguyệt Quế dịu dàng tỏa ngát hương
Mùi hương thoắt
hiện giữa đêm trường
Không đẹp lung
linh hay rực rỡ
E- thẹn màu hoa
trắng dễ thương.
Tháng Sáu mưa về
hoa bừng nở
Mang theo hương vị
của ngày thơ
Trăng lùa ánh
sáng, hương thanh khiết,
Vào cả thư phòng
trang sách thơ
Trải lòng bên áng
thư kim cổ
Bạn cùng đèn sách,
nguyệt và hoa.
Cung đàn nhỏ giọt
đêm thanh vắng
Đoản khúc tương tư
lỡ nhịp cầm."
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
72 - CHIỀU VÀNG
" Ánh hoàng hôn đã nhạt
Vầng dương ngã về Tây
Vòng xe đời hối hả
Một vòng đời sắp qua
Ngày qua ngày nối tiếp
Lượm lặt những buồn vui
Mảnh vỡ đời ghép lại
Một bức tranh tối màu
Tôi xin ai đừng nói
Nụ cười làm niềm vui
Đùa vui trong chốc lát
Nỗi sầu còn mênh mang
Như nắng chiều sắp tắt
Đẹp một cách nao lòng
Tôi đi tìm vẻ
đẹp
Rực rỡ buổi
hoàng hôn.
Như một người có tuổi
Tóc đã thôi mượt mà
Ánh nhìn nhiều tha thiết
Bước chân chầm chậm qua
Với nét đẹp kiêu sa
Nụ cười không rộn rã
Mang âm vang nỗi buồn.
Lưu lại lòng thiết tha."
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
73 - EM VỀ CÕI ẤY
" Trở gót hồi quê, cởi đoạn trường
Tấm thân tứ đại bảo rằng thương
Tình thâm thủ túc chia lìa đoạn
Một kiếp phù sinh bao vấn vương
Nhớ thuở cùng chia nhau ngọt, đắng
Tháng ngày êm ả với mẹ cha
Tiếng cười đùa những ngày hoa nắng
Tuổi chưa tròn mộng ước vỡ tan
Em đi, chị khóc tình thủ túc
Máu chảy ruột mềm ôi đớn đau
Sẽ hết một đời nhiều cay nghiệt
Buông tay bỏ hết nỗi thương sầu."
* Dr. Lê Thị Ngoc Vân.
74
- TIỄN BIỆT
EM VỀ CÕI KHÔNG
" Cung đàn gãy nhịp đoạn trường rơi
Mộ khúc sầu thương đứt đoạn rồi
Nét vẽ tài hoa đành lỡ phận
Một đời nghệ sĩ nhẹ danh thôi
Tiếng đàn đã dứt cung ly biệt
Một phận người lắm nỗi thiệt hơn
Thương em tay phím, tay điêu khắc
Nét vẽ chân tình nỗi nghiệt oan
Đã phủi buông tay về quê cũ
Bỏ lại trần gian luống ngậm ngùi
Câu Kinh giấc mộng Huỳnh Lương mãn
Nhẹ gót em về nương bóng CHA
Từ đây có nhớ tình thủ túc
Kỷ vật là em mãi giữ hoài."
* Lê Thị Ngọc Vân
75 - THIỆN
" Rồi một chiều tìm về bên MẸ.
Hồi chuông ngân dục tỉnh đường Tu.
Hành trang MẸ dặn khi lìa vú.
" Mớm cơm vú sữa cũng tay...."
Bát Bửu Nang con có giữ tròn?
Hiếu, Nghĩa, Để, Tín, Trung, Liêm, Lễ, Sĩ.
MẸ trông con
Tu học sửa lòng.
Con đành phận
thanh bần chay lạt.
Bỏ lợi danh,
ngũ uẩn, tam ma.
Tu dưỡng tâm, phân biệt Chánh tà
Tu là nhập vào trường thi công quả.
Chịu khảo đảo mới là con của MẸ.
Thực hành Nhơn Đạo, siêng lập đức
Giải nghiệp căn, tâm thức vén vô minh.
Cẩn thận trong lời nói việc làm.
Bỏ chấp ngã, gắng Từ, Bi, Hỉ, Xả.
Giữ tâm bình an lạc hiệp hòa.
Con cúi lạy DIÊU TRÌ KIM MẪU
ĐẠI TỪ BI THIÊN HẬU CHÍ TÔN.
Đưa tay nắm phép diệu huyền
" MẸ đem con đến tận đường hằng sanh "!
* Lê Thị Ngọc Vân
76 - Tìm Về Nguồn Cội
Thiêng Liêng
" Đường trần mấy nẻo lắm đau thương
Thế sự cười, than cuộc hí trường
Chầm chậm chiều
qua tà dương khuất
Khói sóng u buồn vương mắt ai?
Nhớ bạn ngày xưa chung nẻo Đạo
Tầm dương bến cũ ngắm trăng sao,
Hàn huyên nẻo Thánh tầm Chân lý
Dìu dắt nhau ước vọng Cao Đồ.
Huynh đã tìm về ngôi vị cũ
Đường mây hạc trắng khúc tiêu dao
Muội riêng ở lại thơ, cầm vắng
Một khúc tao phùng biết thuở nao?"
* Dr. Lê Thị Ngọc Vân
76 - NAM MÔ HIỆP THIÊN ĐẠI ĐẾ QUAN THÁNH ĐẾ QUÂN
" HIỆP quy Tam
Giáo tại kỳ ba
THIÊN thượng xá ân đến mọi nhà
ĐẠI Đạo hoằng khai cơ phổ độ
ĐẾ an trăm họ vững sơn hà.
QUAN lại nhẹ khinh, gìn trung chánh
THÁNH đức kinh luân diệt kẻ tà.
ĐẾ sách Xuân Thu truyền nhân nghĩa.
QUÂN độ hiền nhân thoát mê hà."
*
Lê Thị Ngọc Vân
77 - Tứ
Lượng
" Chật chội người bơi trong bể khổ
Ba vòng tam độc quyện vào thân
Nghiệp lực không do Trời Phật định.
Chánh, tà, thiện, ác rạch ròi phân.
Chìm trong danh lợi, tiền, quyền thế,
Dập vùi biển khổ bởi cuồng mê.
Sóng sau xô đẩy làn sóng trước,
Mãi theo ảo vọng bước trầm luân.
Khai Đạo thuyền dong chèo cứu độ,
Bát Nhã bờ qua rước hữu phần.
Khuyên bỏ tham, sân lìa vọng tưởng.
Đạo mầu chỉ lấy phép tình thương
Bao trùm tam giới, tan thù hận,
Bác ái lòng nhân nẻo Phật gần.
Con đường Chánh pháp không diệu vợi,
Tứ lượng, tam công ráng đủ đầy.
Bước lần nẻo Thánh gần tâm Phật.
Ánh Đạo hoằng khai độ khách trần
Tiếng chày kinh vọng xua tăm tối
Nhịp trống Lôi Âm mở lối về."
* Dr. Lê Thị Ngọc Vân
78 - LỜI TỰ TÌNH MÙA THU
" Gió
mùa thu sắt se hoài nhớ
Ký ức ngày qua mở lối về
Nhạt nhòa kỷ niệm ngày gặp gỡ
Anh cùng em
áo Đạo bạch y.
" Tiểu muội hồn nhiên chơi trò hú họa
Huynh bắt được
rồi phạt tội quỳ hương".
Mùa Thu cũ
DIÊU TRÌ HỘI YẾN.
Huynh muội
cùng niệm kính CỬU NƯƠNG.
" Nhờ tay MẸ" Bát hồn vận chuyển
Chiết LINH QUANG,TỪ PHỤ ban ơn,
Mạch sống dâng tràn Dương Quang phủ khắp
Muôn chúng sanh thọ hưởng Uyên Nguyên"
Mỗi kiếp sanh một đường công quả
Tiến hoá theo định luật Công Bình.
Làm vật hy sinh dụng câu Bác Ái
Đạo Tình thương mở lối quy nguyên.
"Tiểu muội nhớ không? MẸ ngồi CHA đợi.
Đem con về tận chốn Hằng Sanh.".
Mùa Thu này, Huynh về quê cũ.
Đường Hằng Sanh MẸ đợi CHA trông.
Buông tay trần thế xa lìa tục
Bỏ kiếp phù
sinh lắm khổ sầu
Tiểu muội tưởng lời Huynh khuyên bảo
Còn vẳng bên Tâm thức hôm nào.
Đường mây hạc trắng tâm an tịnh.
Huynh về Cựu vị được an ngôi
Tiểu muội nguyện lòng thôi danh lợi,
Gìn câu tứ lượng hợp tam công.
Đạo hạnh gắng trau thìn một kiếp
Hẹn ngày tao ngộ chốn Hằng Sanh."
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
79 - HỘI YẾN DIÊU TRÌ
" Ánh Đạo Kỳ ba Trung Ngươn tỏ
Ngưỡng lòng cầu nguyện Cửu Huyền siêu
Lập đức, lập công con xin hướng
Tổ Phụ thong dong cõi thọ hườn.
An ngôi cựu vị chờ con trẻ
Ngày về tương hội chốn quê xưa
Báo hiếu từ ân là tạo đức
Gầy duyên lành thiện độ quần sanh
Thức tỉnh chúng sanh lìa tứ khổ
Đoạn rồi tam độc: giận, tham, si.
Giữ lòng trinh bạch không mạn ngã
Nẻo Thánh đường Tiên độ kẻ hiền ".
* Dr. Lê Thị Ngọc
Vân
80 - MÙA BÁO HIẾU
" Sáng
mùa thu gió nhẹ
Phất phơ tà áo em
Khép nép bên cạnh mẹ
Em vào Báo Ân Từ.
Trang nghiêm quỳ khấn nguyện
Cầu xin Đức Diêu Trì
Cùng Cửu Nương Tiên Vị
Cứu Chơn Linh Cửu Huyền.
Lòng thành con báo hiếu
Nguyện cha mẹ bình an
Tâm Đạo luôn ngời sáng
Lập tam công đủ đầy.
Công đức này dâng hiến
Về Thất tổ Cửu Huyền
Vòng tay em bé nhỏ
Đôi mắt còn trong veo
Hồng trần chưa lấm bụi
Tâm em là hương sen
Nhìn em mang thành kính
Dâng tất cả niềm tin,
Vào Đấng Đại Từ Bi
Tôi bàng hoàng xúc động
" Cội rễ đã đâm chồi,
Mạch Đạo THẦY sáng rộng
Đến giúp trẻ tuệ thông"
Chuông U -
Minh vọng lại
Giữa mùa hội
Trung Ngươn
Cầu các đẳng chơn hồn
Siêu thăng miền tịnh độ.
Đạo lý THẦY huyền vi.
Ân xá kỳ ba này
Kêu gọi toàn sanh chúng
Thức tỉnh một đời TU.
" Bá thiên vạn ức nan tao ngộ"
Đừng uổng kiếp sanh,mộ Đạo Trời."
* Dr. Lê Thị Ngọc Vân
81 - NGÀY QUỐC TẾ PHỤ NỮ 08-3
" Có những người con gái hôm nay
Đem thân phận làm dâu xứ lạ
Tủi nhục đớn đau em cúi đầu cam chịu
Chỉ mong rằng tìm kiếm chút đô la
Gửi về quê cha mẹ già mong đợi
Chút phận hèn nào có sá gì đâu!
Nghe chuyện em rồi lòng đau thống
thiết
Giận cuộc đời, oán trách ai đây?
Ai đã đưa em đến chốn đoạ đày
Để phải ô đã danh người con gái Việt
Không thể trách em người em gái nhỏ
Chỉ lặng thầm thương xót thân em
Xã hội rách bươm, còn hơn em đó
Thiên đường xa_ cộng sản thật gần
Để hôm nay giống nòi cúi mặt
Lê lết ăn mày khắp nẻo Á-Âu
Ngày 8-3 vinh danh phụ nữ
Nhớ lại giùm Hai bà Trưng-Triệu
Chẳng hô hào nam nữ bằng nhau
Nhưng đã kề vai gánh vác Sơn Hà
Gương liệt nữ ngàn năm xưa vẫn rạng."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét