Chúng ta cần tự cất mình
lên cao, cho nguồn
năng lượng sáng tạo được tích cực tiếp hiện, hương khởi, tung tăng, vào sự
nghiệp hành Đạo quãng
rộng, đường dài.
Sự tồn tại của chúng ta ở điểm hành Đạo cần chân thành minh
bạch.
Đã là Tín đồ Cao Đài tại sao không minh chứng mình phải sồng
vì tha nhân, dâng hiến hết mình vào sự nghiệp thương yêu của Đức Chí Tôn &
Phật Mẫu.
Chúng ta hãy bỏ xuống những vết sẹo, đừng để nó đeo mang
theo năm tháng, nhờ thế mới có cơ may Đạo phát triển trong tâm hồn và ở khắp mọi
nơi. Chúng ta không thể kéo theo đồng Đạo vào những lận đận của đời này, cần tách
rời đời sống tham no ngủ kỷ, bởi Đạo trong vinh danh của Cao Đài, có vậy mới tiếp
nhận được lạc quan trong đời sống hành Đạo.
Chúng ta cũng không đem chuyện cá nhân kéo vào cửa Đạo để
luận ngẫu, vốn đề tài ưa thích của những kẻ phá Đạo.
Chúng ta phải
là kho năng lượng, tạo ra những cây trái Đạo ngọt, vốn đã có tìm năng
trong tâm hồn, và đừng làm mất nó. Có phải chúng ta là những sóng ngầm của Đại Đạo nhưng không
tự mình nhận diện để xây dựng sự nghiệp Đạo. Chúng ta không thể để thiếu chất
lượng khai tâm mở trí.
Nếu một ai đó, hành Đạo mà tính toán, tất nhiên không bao
giời tâm hồn mở cửa để tiếp nhận không khí trong lành. Chúng ta hành Đạo chân
thành, tất nhiên không cón khung sườn mạnh sống yếu thua.
Người Tín đồ Cao Đài
phải luôn tự nhắc mình dâng hiến và hòa nhập với đồng sinh một cách chân thành,
từ đó sẽ nhận được vinh dự làm con của Đức Chí Tôn & Phật Mẫu.
Chỉ có con đường này,
mới chính phục được giấc mơ trọn vẹn làm người Tín đồ Cao Đài. Hãy hy vọng,
và lạc quan Đạo ở phía trước trong ta và mọi người.
* HT / Huỳnh Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét