DIÊU-TRÌ-CUNG GIÁNG DẠY
Phật-mẫu và Cửu vị Tiên Nương
DIÊU TRÌ KIM MẪU
Thiếp chào chư Hiền đồ.
Thiếp lấy làm hân hạnh đặng hội hiệp cùng chư Hiền
đồ Nữ phái. Thiếp xin để lời căn dặn rán lấy lòng thành hiệp cùng Thiếp, sửa cơ
đời cho khỏi phụ lòng Chí Tôn sở định.
Ôi ! Biết bao phen Thiếp khẩn cầu khóc lóc giữa
Ngọc Hư Cung xin lập thành Nữ phái. Chí Tôn buộc sửa cải Thiên thơ, chư Hiền đồ
cũng nhớ lời Chí Tôn khi lập Pháp Chánh
Truyền Nữ phái, Chí Tôn than rằng, muốn bỏ đi cho đáng, nhưng lòng Từ Phụ cũng chẳng đành. Thiếp cậy Quan Âm thay quyền Chưởng quản, nào dè lời từ bi không phương kềm thúc tánh phàm của chư Hiền đồ. Thiếp chẳng phiền là vì chán hiểu tâm tình mọi bề yếu ớt và chỉ trông mong ngày dài chế cải, nào dè đã 4 năm chầy, phàm tâm chư Hiền đồ vẫn y như trước, làm cho Quan Âm buồn lòng cáo thối.
Truyền Nữ phái, Chí Tôn than rằng, muốn bỏ đi cho đáng, nhưng lòng Từ Phụ cũng chẳng đành. Thiếp cậy Quan Âm thay quyền Chưởng quản, nào dè lời từ bi không phương kềm thúc tánh phàm của chư Hiền đồ. Thiếp chẳng phiền là vì chán hiểu tâm tình mọi bề yếu ớt và chỉ trông mong ngày dài chế cải, nào dè đã 4 năm chầy, phàm tâm chư Hiền đồ vẫn y như trước, làm cho Quan Âm buồn lòng cáo thối.
Ôi! Một Đấng Trọn lành ấy còn cam tâm bỏ lẫy, Thiếp
mới cậy mượn tay ai? Thà Thiếp đến chính mình dạy dỗ lấy con, dầu rủi may, cho
đành dạ. Thiếp dặn Cửu Nương và Thanh Tâm Tài Nữ thay phiên nhau đem trí thức
tinh thần thiêng liêng mà chế vào lòng các con, họa may giảm đặng lần lần tục
tánh. Thiếp cần dạy dỗ thì Thiếp chỉ cầu chư Hiền đồ cũng rán nghe Thiếp, tùy
lòng chẳng ép nài ai làm quá trí, mượn ngòi Cơ Bút đề áng văn chương, tỏ tấm
tình thương, chư Hiền đồ để dạ.
Từ đây, Thiếp dùng hiệu Qui Thiện mà cho pháp hiệu
“Trường đạo Diêu Trì”.
Thiếp lại dặn hãy lựa chọn kẻ nào đặng từ bi, bác
ái, đạo đức, khiêm cung, mới đặng nhập.
Hương Hiếu, con khá nhớ nghe!
Thiếp xin từ giã và cảm tạ chư Hiền đồ Nam phái.
Hiền đồ rán lập công quả thêm cao có ngày vào chánh vị nghe. THĂNG
THI
Eo
hẹp chưa từng lập cánh loan,
Muộn
trông hồ hải khắp ba ngàn.
Lửa
hương đã toại duyên trong trướng,
Hàng
mắc mỏ chi gánh giữa đàng.
Biết
phận ba giềng giồi bá hạnh,
Nhớ
ơn chín chữ giữ tam cang.
Một
dày một mỏng khuyên đừng lựa,
Biết
phận dầu nghèo cũng đặng an.
DIÊU TRÌ KIM MẪU
02 - Đàn cơ tại Thảo Xá Hiền Cung, ngày 15-11-Tân
Mùi (dl 23-12-1931)
Phò loan : Phạm Hộ-Pháp - Bảo Văn Pháp Quân .
DIÊU TRÌ KIM MẪU
Thiếp chào chư Hiền đồ Nam Nữ.
Có Từ Bi giá ngự, Thiếp nhượng cho Người, mà Người
nhượng lại cho Thiếp giáng trước giáo hóa đôi điều. Thiếp phải tuân mạng.
Chư Hiền đồ bình thân.
THI
Từ
Hỗn độn Chí Tôn hạ chỉ,
Cho
Thiếp quyền quản Khí Hư Vô,
Lấy
Âm quang tạo phách tăng đồ,
Muôn vật cả lo cho sanh hóa.
Nuôi nấng lấy xác thân hòa hỏa,
Thuận Âm Dương căn quả hữu vi,
Chưa
ai vào đến cõi trần nầy,
Chẳng
thọ lấy Chơn Thần tay Thiếp.
Sanh
dưỡng đã biết bao căn kiếp,
Rồi
dắt dìu cho hiệp với CHA.
Kìa
mớm cơm vú sữa cũng là,
Sanh
một kiếp người ta đáng mấy !
Dầu
hài cốt trăm năm cũng vậy,
Khối
tình thương chẳng lấy chi nhiều.
Huống
tạo Thiên đùm bọc chắt chiu,
Sanh
một đứa liều ngàn thế kỷ.
Chịu
mất trẻ cũng vì Tà mị,
Cướp
con thương bỏ vị quên ngôi,
Ôi!
Thương nhiều phen phải chịu ngậm ngùi
Thấy
thân trẻ nổi trôi biển khổ.
Trân
trọng lấy hình hài dơ ố,
Còn
thiêng liêng vô số tiếc thương,
Hằng
trông mong con đặng phi thường,
Đem
vào đặng con đường Hằng Sống.
Kể
từ trước Thiếp là hình bóng,
Biết thương con chẳng mộng con
thương,
Đạo
dìu Đời bởi Thiếp lo lường,
Trên
mới thuận khoáng trương phổ tế.
Kể
từ trước Đạo còn bị bế,
MẸ
thương con chẳng thế dắt dìu,
Nay
cõi trần nghiệt chướng giảm tiêu,
Ngọc
Hư định đã nhiều phép cứu.
Thiếp
từ đặng Phái Vàng chí bửu,
Lịnh
Chí Tôn khai mối Tam Kỳ,
Hằng
ngày lo cho đám Nữ nhi,
Chẳng
đủ trí sánh bì Nam tử.
Ơn
nhờ có con là Long Nữ,
Đến
thay thân Thiên sứ Từ Hàng,
Đùm
bọc em, con rán bước một đàng,
Đặng
cho MẸ dễ dàng cứu rỗi.
Kìa
Cực Lạc Niết Bàn đem đổi,
Lấy
thân phàm làm mối giải oan,
MẸ trông con về cảnh an nhàn,
Ở trần thế muôn ngàn sầu thảm.
Cõi Thiên vị cho con còn dám,
Huống dạy khuyên mô phạm căn tu,
Chỉnh tiếc con chẳng rõ hiền ngu,
Đặng tự định công phu trọn phận.
Con thì đứa đường đời lẩn bẩn,
Con thì hay vay trở cơ mầu,
Mối
huyền vi nào rõ cao sâu,
Cứ
đeo đẳng mạch sầu nguồn thảm.
Con
ví biết mình cao bực phẩm,
Thì
phải toan cho dám phế đời,
Các
em con chỉ để con ngươi,
Coi
con bước mấy dời nối gót.
Lời cần yếu MẸ than cho trót,
Muốn dạy em, con khá xót xa chừng,
Phải hằng ngày ở dựa bên lưng,
Nhắc
từ chuyện, khuyên răn từ việc.
Cửu
Nương vốn nhọc nhằn chẳng tiếc,
Chỉ
trách con chưa biết nhập trường,
Phải
hiểu rằng lòng MẸ hằng thương....
THĂNG
03 -
Ngày 5- Đêm mùng 1- Giêng- Bính Tý (1938).
DIÊU TRÌ KIM MẪU
THI
Từ
Mẫu xem qua bắt động lòng,
Tình
thương vô tận, đứng, ngồi, trông.
Sớm
chiều tựa cửa chờ tin nhạn,
Ngày
tháng nương hiên đợi bóng hồng.
Lắm
lúc ngậm ngùi bầy trẻ dại,
Đòi
phen nhắc nhở đám con Rồng.
MẸ già thổn thức nào an dạ,
Đổ lụy vì đâu vắng ẵm bồng.
Ẵm bồng nhớ bầy con vắng dạng,
Ngồi, đứng, trông tin nhạn mỏi mòn.
Sớm chiều tựa cửa trông con,
Chẳng hay con trẻ vuông tròn phận chưa?
Buồn
than thở khi trưa lúc tối,
Quặn
chín chiều ruột rối vò tơ.
Công
danh lòng trẻ đợi chờ,
E
khi mến tục hững hờ nhà Huyên.
Nay
Chí Tôn rộng quyền ân xá,
Chắc
phen nầy MẸ đã gặp con.
Bỏ
hồi cách trở nước non,
Bao
nhiêu miếng ngọt miếng ngon để dành.
04 -
Đức Phật Mẫu giáng cơ năm Đinh Sửu (1937).
DIÊU TRÌ KIM MẪU
MẸ mừng các con Ái Nữ.
Lành thay! Lành thay! Ngày nay MẸ rất hân hạnh vui
mừng thấy các con níu nhau hồi về với MẸ, chạnh nhớ nỗi niềm từ lúc nọ, nung lò
bảo sanh, đùm bọc các con cho đến nay đã 6 triệu niên dư, có lúc MẸ chi xiết
nỗi mừng, MẸ tưởng nhớ rằng các con thân mến đã dắt nhau hồi về với MẸ.
Nào hay đâu MẸ mắc mưu với đàn con. MẸ hồi tưởng
khi các con vắng MẸ trửng giỡn trước ao sen, gió thổi lắc lơ cành sen nghiêng
qua lắc lại. Ôi ! Đau thảm cho già chống gậy ngóng trông, mà các con đành lìa
MẸ, xa khơi nơi vòng trần thế tục mà quên cả cội căn.
Nay nhờ Đại Đạo hoằng khai ân xá, nên chi MẸ mới
tầm đặng các con. Vậy các con hãy hiểu rằng: Trong kiếp chót cuối cùng nầy mà
lo tu niệm, bồi công lập đức, hầu có trở về với MẸ.
MẸ ban ơn cho các con.
Tòa sen ngôi báu rực rỡ chói ngời, hạnh hưởng tiêu diêu, đời đời khoái lạc. Chớ các con ở
chi trần thế mà bụi tục vấn vương cho tấm thân đày đọa.
Vậy MẸ cho các con phép cơ tạo Thiên.
MẸ dạy:
THI BÀI
Nơi
Diêu Điện, lưỡng ban chầu chực,
Nhớ
đến con bứt rứt lòng già.
Gậy
nâng chẳng quản đường xa,
Gậy
châm mây bạc đưa già đến đây.
Nơi
đàn nội xum vầy đông đủ,
Nhìn
các con ủ rủ tấm lòng.
Thương
con khổ não chập chồng,
Đau
lòng MẸ xuống quyết bồng con lên.
Con
ôi ! Khá tâm bền sức gắng,
Những
lời vàng MẸ dặn ngày xưa.
Khiêm
cung, nhẫn nại, lọc lừa,
Giúp
đời nào nại sớm trưa tháng ngày.
Cõi
trần tục trưng bày đủ cách,
Nhủ
các con vào vách tứ tường.
Thảm
cho con dại lầm đường,
Nay
Thầy mở Đạo, buồm trương rước về.
Đem
con trẻ trở về Tiên cảnh,
Chọn
linh căn tánh hạnh thuần lương.
Long
Hoa sắp soạn khai trường,
Thi
tài chọn đức, con bương kịp giờ.
Nhìn
kỹ lại con thơ MẸ thảm,
Ruột
chín chiều đòi đoạn thắt đau.
Thấy
con lòng Mẹ xót xao,
Con
ơi Con hỡi ! Con nào thấu chăng ?
Nhắc
đến đây khó dằn giọt lệ,
Thương
con khờ chẳng kể thân già.
Nước
non chớn chở bao la,
Quyết
tìm một gậy mệt già viếng con.
Đối
với trẻ cho tròn phận MẸ,
Mượn
vần thơ thỏ thẻ đêm khuya.
MẸ
khuyên em chị chớ lìa,
Học
gương Diệu Thiện danh bia lưu truyền.
MẸ
dành để Đào Tiên cho trẻ,
Rượu
bồ đào tay lẹ con nâng.
Mây
vàng sẵn chực bên chân,
Đưa
đường Tiên cảnh chín từng hồi nguyên.
MẸ từ giã.
Từ
giã các con ở lại trần,
MẸ
về Tiên cảnh dạ bâng khuâng.
Khuyên con gắng chí lo tu niệm,
Dứt điển MẸ mau tách dặm lần.
THĂNG
Lần lừa mùi thế bước càng gay,
Biển
khổ trăm năm nhọc xác đày.
Kẻ
trí cắn răng theo lũ dại,
Người
ngoan nhắm mắt níu phường say.
Hý
tràng nao nức nhiều lui tới,
Cõi
tục mơ màng lớp đổi thay.
Sẵn
gió buồm giương thuyền đợi khách,
Trễ
chơn đợi đến ắt thâu ngày.
DIÊU TRÌ KIM MẪU
05 -
Rằm tháng 8 năm Nhâm Ngọ (dl 2-9-1942).
Phò loan : Khai Đạo Phạm Tấn Đãi - Hiến Đạo Phạm
văn Tươi.
DIÊU TRÌ KIM MẪU
Mừng các con Nam Nữ.
MẸ vui được thấy các con biết lo cho chúng sanh tức
là lo cho mình vậy.
Mình tu cho chúng sanh, mình lập vị cho chúng sanh,
tức là mình lập vị cho mình. Phải hiểu cho rõ, nếu chúng sanh chưa ai đắc đạo
thì ta phải cầu nguyện cho người đắc đạo trước ta.
Nếu mình cứ mong cho cao phẩm giá, tức là trái với
Thiên ý, mình phải hằng ngày trau giồi tánh đức, lo chung cho thiên hạ, ấy là
phương pháp tu tắt đó.
Thường ngày công phu mà mình chất chứa tánh tự kiêu
thì cũng không mong đắc Chánh quả được, bất quá đắc một vị Địa Tiên đó thôi.
Vậy muốn cho hoàn toàn thì rán tập cho biết trừ các
điều xấu xa, tập thường ngày tầm Chơn lý, kiếm hiểu huyền vi, răn mình hằng
bữa, đó là đường chánh sáng láng cứ lo bước tới.
Đạo chia ra ba Chi:
Thế, Pháp, Đạo.
Mình tu cho đúng theo
Luật, hành theo Pháp, thì chúng sanh nơi thế ca tụng công đức mình, trọng kính mình,
ấy là mình đắc Thế.
Hễ đắc Thế thì phải tầm
Pháp đặng cứu chữa, dạy bảo theo Pháp. Nếu mình hành Pháp hiển linh , chúng
sanh ứng mộ thì mình đắc Pháp.
Nếu đắc Pháp thì phải
tầm Đạo. Đạo là vô vi, muốn tầm không phải dễ, mà dễ khó là do nơi mình. Nếu đi
được 2 khoản thì khoản sau nầy phải rán, nếu đắc đạo thì nhập cõi Niết Bàn. MẸ
ban ơn
cho các con Nam Nữ.
Nhứt
khí tạo đoan cả Địa cầu,
Nương
theo Mẹ cả giảng vài câu.
Kính
dâng Tam bửu hằng năm vẹn,
Tặng
lễ mừng thầm đắc chẳng lâu.
Nhị
châu Chơn võ nhớ cùng không,
Nương
cõi Thiên cung gởi bóng hồng.
Kính
tặng vài câu mừng bạn cũ,
Tặng
người hiếu hạnh chịu phòng không.
Tam
Kỳ khai mở Đạo lần ba,
Nương
náu ít lâu rõ báu hòa.
Kính
lượng bề trên ban đức tánh,
Tặng
người tài trí hứng Đài Cao.
Tứ
đức vẹn toàn mới xứng danh,
Nương
hơi nhang khói chỉ điềm lành.
Kính
mừng quí vị ân cần tịnh,
Tặng
khách nâu sồng diệt quới khanh.
Ngũ
hành vận chuyển đoạt Huyền Thiên,
Nương
níu đôi năm khỏe tự nhiên.
Kính
có công tu nay gặp hội,
Tặng
mình hữu hạnh phục qui nguyên.
Lục
lạc khua rân cả ngũ châu,
Nương
chi vật chất phải âu sầu.
Kính
xin tỉnh giấc lo tu sớm,
Tặng
quyết cầu ân cổi ách sầu.
Thất
thế náu nương chớ tưởng lâu,
Nương
cùng quí vị chỉ đường cầu.
Kính
đem đến tận bờ dương liễu,
Tặng
nghĩa đài sơn kẻ chực chầu.
Bát
vu hành khất bữa mơi chiều,
Nương
tưởng mình to giống kẻ thiêu.
Kính đến Tây phương tầm Xá lợi,
Tặng tình đồng đạo phải đồng yêu.
Cửu Thiên mở cửa rước người hiền,
Nương
chí dắt dìu khách hữu duyên.
Kính
lập công to qui cựu vị,
Tặng
tiền phát khởi lập căn nguyên.
Thu
cúc hứng sương khách kiếm mùi,
Chín
Cô cùng MẸ đến chung vui.
Thương
nhau tầm kiếm chừng nào gặp,
Công
đức vẹn toàn sẽ hiệp ngôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét