Nầy, Giáo Hữu bình
thân. Nầy Thủ cơ, em hỏi chuyện đó, để đồng tử nói lại cho em nghe, còn Anh xin
kiếu lỗi, vì Anh phải đi các Tiểu Thất, không rảnh. Thăng
Ngày 25-7-Kỷ Tỵ
(dl 29-8-1929
BẢO ĐẠO CHƠN QUÂN giáng
đàn
Bảo người
ở thế gắng
công tu,
Đạo đức
cao thâm vẹt
ngút mù.
Chơn
chất thành tâm thì biện bạch,
Quân năng
ưu Đạo lập công phu.
Thăng.
Ngày 25-10-Kỷ Tỵ (dl
25-11-1929)
CAO ĐÀI THƯỢNG ĐẾ giáo đạo
Nam phương
Các con,
Các con cầu chuyện gì ?
Nầy con nghe :
Bài kệ Thầy cho, hai con nghiệm lấy mà rõ chơn
truyền, thì cái cơ đắc đạo hai con sẽ thấy minh bạch.
Con
thuyền Bát Nhã vốn không lường,
Để chực
rước người chí
thiện lương.
Cực khổ
trúc cơ tua
gắng chí,
Đôi năm
Bát Nhã đến
thì nương.
Nầy
các con, Thầy ban ơn cho các con. Thầy thăng.
Đại Đạo Tam Kỳ
Phổ Độ
(Đệ ngũ niên)
Ngày 9-2-Canh Ngọ (dl
8-3-1930)
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ tá
danh CAO ĐÀI giáo đạo Nam phương
Đại hỷ ! Đại hỷ
chư nhu hồ ! Đẳng chu chúng sanh hồ ! Đại hỷ, Ngã đại tiếu liên thinh !
Chu môn đệ nghe :
Thượng
Thiên Hạ giới cũng là Ta
Thập
nhị Khai Thiên Chúa Tể mà.
Giáng
xuống Nam bang truyền Đạo chánh,
Các con giỏi bước kíp theo già.
Thầy hỏi các con, năm rồi tháng nầy
là sao ? Năm nay tháng nầy làm sao ? Thôi kiếm hiểu. Thầy để lời ban ơn cho các
con. Thầy thăng. Ráng cầu Giáo Tông mà học hỏi.
LÝ THÁI BẠCH
Kiều mộc nhi cao liễu tử ti,
Nhứt nhơn trung điểm vấn vi thì.
Đạo tâm di thức tâm sanh phách,
Phách khứ tâm lồi thiết phách phi.
Chiết tự: Lý Thái Bạch.
Năm rồi học hỏi Ta
Nay sao luống bỏ mà
Cải tánh khuyên mau cải
Nương theo bước gặp Ta.
*
Đường đời nhiều kẻ lắm đua tranh,
Cái
miếng đỉnh chung xum giựt giành.
Chẳng
biết của đời là của tạm,
Cứ
theo quyền lợi với công danh.
*
Công
danh chi đó hỡi còn mơ,
Biết
Đạo sao không tính kịp giờ.
Còn
để ngẩn ngơ mùi phú quí,
Con
thuyền trở lái đứng bơ vơ.
*
Bơ
vơ cuộc thế thể như khờ,
Chừng
ấy mới là đứng vẩn vơ.
Khổ
hạnh rèn lòng về cảnh tịnh,
Trì
tâm tu niệm chiếu đơn thơ.
*
Đơn
thơ danh tạc tiếng sờ sờ,
Thế
tục các trò khá lấp ngơ.
Gặp
Đạo Tam Kỳ là hữu
phước,
Siêng
tu hồi vị sẵn Ta chờ.
Thăng
Ngày 20-4-Canh Ngọ
(dl 18-5-1930)
NGỌC
HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
Thầy
vì lòng trẻ ngự về đây,
Khuyên
nhủ các con chớ trễ chầy.
Đạo
hóa năm châu nhuần đức rưới,
Chánh
truyền sanh chúng ngưỡng xưng cầu.
*
KHỔ mà cam chịu chớ đừng than,
HIỀN hảo cùng nhau mới vẹn toàn.
TRANG điểm ngọc lành cho đáng giá,
Dồi mài chí thiện Thượng Minh Thanh.
Thượng Minh Thanh cùng chư môn đệ,
Thầy cũng giảng chung nơi bài nầy. Vậy các con ráng làm chí thiện.
Thầy ban ơn chung cho các con. Thầy thăng.
Tái cầu :
Đức LÝ ĐẠI
TIÊN
Đại
hỷ chư nhu. Cười ... Cười ...
Cây
gặp mùa Xuân xem rất thắm,
Con
nguyệt lặng tưởng đạo tâm,
Cả
trùm trong thế giới,
Người
bên núi rõ huyền thâm.
Chư môn đệ nghiệm ý bài nầy thử coi ai tiếp đàn, thời Bần đạo còn nhiều
lời dạy nữa. Ta đợi chư nhu.
Huyền
thâm tỏ đặng càng thêm thắm,
Thấm
đặng Đạo mầu mới chí tâm.
Tâm
diệt bổn sanh về cảnh tịnh,
Tịnh
rồi Thần Khí rõ thâm thâm.
Thăng
Tiếp đàn :
Trăng lò
thấy đó có buồn lo,
Lòng rối
khác chi tợ
chỉ vò.
Thiệt
Lão thấy vầy nên cắc cớ,
Người nay
vào để thử tài trò.
Chư nhu không rõ sao ? Chư nhu nghe Bần đạo nói Đạo nghe : Khó lắm, khó
lắm ! Thảm lắm, thảm cho nhơn loại lắm lắm, các trò ôi !!!
Thảm
vì nhơn loại chẳng lo toan,
Cái
bước phồn hoa cứ rộn ràng.
Sao
chẳng tránh lần qua bến tục,
Nương
tìm Thánh giáo dựa tràng phan.
Thăng.
Ngày 23-6-Canh Ngọ (dl
18-7-1930)
NGỌC HOÀNG THƯỢNG
ĐẾ giáo đạo Nam phương
Học hỏi
có ngày cũng
rõ danh,
Theo
Thầy lần bước dạ chơn thành.
Đường
xa đừng
nệ công lao
khổ,
Đức
hạnh dồi trau gắng trọn
lành.
*
Trọn
lành quả mãn, bảng nêu danh,
Chí thiện
tu tâm sẽ
đặng thành.
Lục dục
khá qua trong
sáu ải,
Ngũ
căn hằng tưởng bảy điều lành.
Thăng
Tái cầu : CẦU VONG.
Tôi mừng chư
quí hữu.
ĐÊ
ĐÊ tiện
phận nầy nghĩ
hổ ngươi,
Đạo còn
thưa thớt kém hơn người.
Nhờ ơn Từ
Phụ thương nên
đặng,
Khỏi
kiếp luân hồi chẳng phẩm ngôi.
Chư quí hữu đạo đức khá lắm. Tôi khá mừng cho. Xin tạ quí hữu. Lui.
Tiếp đàn :
Xin lỗi quí huynh cảm phiền cùng Tiểu muội, chấp cơ cho Tiểu muội một
phút.
ĐOÀN
THỊ CHÚC
Đàn
nầy cầu nguyện Đức Chí Tôn,
Chút
đỉnh lời phân rõ
phách hồn.
Trai giới
đôi năm nay kiến tánh,
Vài lời
thăm Phụ ở
gia môn.
*
Gia môn Cha
Mẹ nhớ trông con,
Phận trẻ cam tâm hiếu chẳng tròn.
Số bởi Ngọc Hư đâu há
trốn,
Lòng
hằng thương nhớ trẻ thon von.
Tôi xin bái tạ chư quí
thúc, quí huynh, tôi lui.
Ông Đinh công Trứ hỏi :
Xin Đạo muội cho Đạo hữu biết bây giờ Đạo muội ở nơi nào?
Xin quí thúc nghe :
Cõi trần
đã khỏi nợ vương mang,
Cảnh
cũ quê xưa hưởng cũng nhàn.
Tây vức
tức là nơi
dưỡng tánh,
Phẩm tuy
chưa có cũng
là an.
Tôi xin lỗi quí huynh, tôi lui.
Ngày 26-8-Canh Ngọ
(dl 17-10-1930)
LÝ
ĐẠI TIÊN TRƯỞNG
Chào
chư môn đệ, chư Đạo muội. Nghe à :
SUNG
, nghe Ta họa thi cho :
Cơ Trời
tạo thế lập
ngày nay,
Các việc
huyền vi đã
tỏ bày.
Hữu
hạnh các trò phùng Thánh giáo,
Thoát vòng lao
khổ rất nên
may.
Có phải vận vậy chăng ? Đem bài kia
chiếu coi. Tốt lắm ! Tốt lắm ! Ta ban khen cho.
MẠNH :
Hạnh đạo của trò cũng khá thương,
Gìn
dồi tánh chất giữ
tầm thường.
Một lòng
chí đức người
yêu mến,
Nắm
chặt Đạo Trời thấy cảm thương.
SUNG :
Lòng
hằng cầu nguyện Đức Chí Tôn,
Ta tỏ
lời ni tỉnh
trí khôn.
Mến Đạo
lỡ làng vì
kiếp trước,
Ngày nay
sẽ đặng hiển
linh hồn.
Đại hỷ chư nhu ! Nghe à : Đồng tử chơn thần khiếm khuyết quá, phải để
cho nghỉ một giờ, cho Ta bố hóa Trí thức Tinh thần lại, rồi sẽ tái cầu. Ta mừng
chu nhu. Thăng.
Tái cầu : LÝ
ĐẠI TIÊN TRƯỞNG
Đạo muội TIẾT trong giá trắng giữ tròn nghe,
TIẾT :
Hạnh
phải khiêm cung tiếng dặt dè.
Đạo
trọng của mình, mình biết lấy,
Đức
dầu hơn bạn, chẳng nên khoe.
Chư
Đạo hữu, Bần đạo thăng.
Có
Chí Tôn giáng. Làm lễ đi. Ta thăng.
Nghe vận thi :
Tam thiên
Thế giới một
Ta cầm,
Thấy khổ
nhơn sanh lụy
nhỏ dầm.
Lập Đạo
khuyên con tua
cải dữ,
Làm
lành phước đến họa không xâm.
Thần
Tiên xuống thế xem Tà Chánh,
Đừng ngỡ
là không phải
lạc lầm.
Khuyên trẻ
gìn lòng trau
đạo đức,
Chớ nên
hung hiểm tính
mưu thầm.
Nầy các con, ghi nhớ mấy lời Thầy dạy nghe.Con ôi !
ĐẢNH :
ĐẢNH chung của tạm đó con ôi !
Đạo
của Thầy đây phải đấp bồi.
Buổi
trước lời thề
con khá nhớ,
Chớ
ngờ không hiệu lỗi con ôi
!
Chư môn đệ ôi ! Thầy rất buồn thương vì trẻ dại, tánh chất phàm phu,
không biết làm sao mà tuyệt diệt cho đặng. Bởi thếø Thầy muốn bỏ định, mà lòng
từ bi chẳng nỡ, nên phải để lời huấn giáo hầu mong các con lần lần sửa tánh, đặng đến buổi chung
qui cho khỏi đọa chốn A-Tỳ, cùng thoát khỏi làm tôi con cho tà quái.
Các con ráng mà tìm kiếm theo đường Chánh giáo, khỏi nhọc công Thầy. Ấy
là mấy con mến Đạo thương Thầy, cùng nhau dìu dắt mà thoát khỏi cảnh trần vô vị
nầy, nghe các con !
Thầy ban ơn cho các con.
Thầy thăng.
Tiếp đàn :
Ta
là Đại Thánh ở Tây Thiên,
Đệ
tử thành tâm Lão chỉ liền.
Tua
khá gắng công tu thiện niệm,
Ngày
sau sẽ độ lại triều Thiên.
Đạo
Thầy truyền dạy khắp gần xa,
Đệ tử
thành tâm chỉ
có Ta.
Chớ có
lửng lơ mà
thối chí,
Ráng
công tu luyện đặng chờ khoa.
Thăng
Ngày 30-8-Canh Ngọ
(dl 21-10-1930)
LÝ THIẾT HỎA Tiểu Thần
Mừng chư Đạo hữu,
Đức Chí Tôn ngự tại Ngọc Hư định cải luật cùng Giáo Tông, về phần bỏ
định trong kỳ tháng 5 nầy, chẳng để cho Tà Thần lẫn lộn vào đường Đạo mà toan
dìu dắt các Đạo hữu vào chốn mê tân. Nên chi, Chí Tôn vì lòng không nỡ để cho
con cái của Chí Tôn sa vào hang thẩm vực sâu, nên phải hội chư Thần hầu cải
luật ấy, nên sai Tiểu Thần xuống đàn mà tỏ cho Đạo hữu nghe, phải ráng coi
chừng đường Chánh nẻo Tà mà dìu dắt nhau đi cho cùng đường Đạo của Thầy, hầu
chờ ngày về Ngọc Hư, đặng hiệp cùng Chí Tôn, cho đẹp lòng sở định, cùng chẳng
uổng công Chư Thần hầu xin cùng Tam giáo
ngày nay nghe.
MINH :
Thế
tục chán chường chẳng khó chi,
Can gì
mà phải dạ
âu bi.
Đường
Tiên tua gắng vun nền phước,
Bồi đắp
thiện căn bước
kịp kỳ.
Chư
quí hữu bình an lo Đạo. Tiểu
Thần xin lui.
Ngày 15-9-Canh Ngọ (dl 5-11-1930 )
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
Thầy mừng các con. Các con nghe :
Nầy con ôi !
Đau lòng
vì trẻ chẳng
bền tâm,
Khiến
Lão thương tâm luống tủi thầm.
Buổi trước
xem đây mòi
tấn phát,
Nay nhìn
rõ lại chẳng
ai cầm.
Vì
đời khỏa lấp, việc Đạo lu lờ,
Trẻ
dại dạ bơ thờ, cho nên làm lở vỡ.
Lòng
Thầy chẳng nỡ, bỏ trẻ u ơ,
Nẻo
chánh mập mờ, đường Tiên bợ ngợ.
Thầy
còn nâng đỡ, dìu dắt các con,
Khuyên
trẻ gắng lòng son, chớ cho mòn ngọc đỏ.
Vài
lời Thầy tỏ, dạ đó chớ sai,
Cực
nhọc gắng công mài, nên kim dày công khó.
Chớ
làm lấy có, mà bỏ Đạo Trời,
Khuyên
trẻ nghe lời của Thầy dạy dỗ.
Nầy con :
Buồn
thương không nguôi dạ,
Nhớ trẻ
chạnh lòng Ta.
Dầu nghèo
con đừng bỏ,
Sao nỡ
tránh đi xa.
Thân
phàm còn vọng động,
Phải
tập tánh không không,
Lo bồi
vun nền phước,
Đức cả
kíp tua trồng.
Thầy ban ơn
cho các con. Thầy thăng.
Ngày 18-9-Canh Ngọ (dl 8-11-1930 )
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
Thầy
mừng chư môn đệ.
Chư
môn đệ ôi ! Các con ôi !
Các con tính sao cho mối Đạo nơi đây có ngày chấn hưng, chớ có sụt sè
theo lối giả mang mà bỏ cho hư nát. Nơi đây cũng là một nền Chơn giáo, Thầy đã
sắm sẵn cho các con, sao các con đi phụ lòng, không đặng cùng nhau chung lo dìu
dắt buổi rốt đời, đặng cho Thầy chẳng nhọc lòng vì sanh chúng.
Nầy các con ôi ! Còn nhiều đứa mờ hồ, mong lòng thử thách.
THI :
THIỆN :
Thầy cho
con rõ chút
chơn tình,
Khuyên trẻ
gìn lòng chớ
dể khinh.
Đừng
tưởng huyền cơ không phải chánh,
Lòng ngờ
nên chẳng hết
lòng tin.
Con nghe,
khá nghe. Thầy ban ơn cho các con.
Các con khá chỉnh đàn lại mà cầu Cái Thiên Cổ Phật cùng Đấu Chiến Thắng
Phật xuống nghe. Thầy thăng.
Tái cầu : QUAN THÁNH ĐẾ QUÂN
Đại hỷ chư nhu, Đại hỷ.
THI :
Uổng
cho Cảnh Phước lắm tài cao,
Có trí
thông minh lại
chẳng vào.
Lửng
đửng ngoài tai ngơ giả
điếc,
Cạn lời
chẳng chịu, chịu cầu cao.
Đệ tử TRUNG : đọc
.............................................
Chư nhu biết không ? Nói lớn cho chư Đạo nghe.
Nầy chư nhu,
Nói
cùng Cảnh Phước muốn cầu cao,
Mai đến
nơi đây thử
thể nào.
Chớ thấy
lời hèn mà
hủy báng,
Vào đàn
cầu biết thấp
cùng cao.
Chư nhu nghe à ! Nói cho chư nhu hay rằng, phần đồng tử đây mê muội, nên
Ta phải hành xác. Nay chư nhu xin, Ta tạm tha quì hương nơi đây, chớ cũng phải
về nhà mà quì, đặng cho tâm bình thần định. Chư
nhu tính sao ?
Nếu không vậy thì phần xác nầy bao giờ cho tịnh hầu chấp cơ mà dìu dắt
chư nhu cho đặng.
Chư nhu nghe lời giảng chung :
Chung
cùng lo lắng Đạo cho nên,
Dìu
dắt theo
nhau giữ trọn
bền.
Đạo
bủa năm châu nhuần đức rưới,
Hoàn cầu
cả thảy ráng
vun nền.
Ta
ban ơn
chư nhu, Ta thăng.
Có Đấu Chiến Thắng Phật đến, khá mừng.
Chư nhu, Ta mừng chư nhu.
TRỨ, ráng đa nghe.
Nầy, chư nhu lo giúp vững cho nó
nghe, chớ để nó mờ hồ nữa nghe. Nầy, bởi kỳ phỏng định, nên chư nhu phải cam bề
thiểu phước, nay Ta nói cho chư nhu nghe, vì :
Buổi
trước đã truyền luống bỏ trôi,
Ngày nay đã lỡ
việc ra rồi.
Từ đây
mau khá theo đường cũ,
Chớ bỏ
mất rồi húy
ủa thôi.
Thăng
Thị Ngã DỰC HỚN THIÊN TÔN
giáng đàn
Mừng chư nhu.
PHƯỚC : Chẳng vào là vào Minh
Thiện Đàn, có biết không ? Đàn nầy từ đây chư nhu khá biết là Đàn Minh Thiện.
PHƯỚC, vì đệ tử chẳng đến Minh Thiện Đàn, nên Ta mới cho mấy lời nói ấy,
vì đệ tử cũng chê trong Đàn Minh Thiện
nầy nhiều lời thấp thỏi, nên chẳng để ý cần đến, chớ chẳng phải Ta chẳng cho
ngươi luận biệt đâu, như có luận biệt mới rõ phải cùng không, nên Ta muốn cho
đệ tử vào Đàn Minh Thiện đặng hầu nâng đỡ chỗ chí chơn chí chánh mà dìu dắt lẫn nhau, cùng cho phần đồng tử
thêm tấn hóa. Ấy là cậy đệ tử giúp cho xác, còn phần thiêng liêng thời trên có
Chí Tôn cùng Ta dìu dắt.
Vậy từ đây đệ tử khá nhớ nghe.
TIẾT :
Tiết sương
vùi dập chả
là thân,
Trọng
chữ công danh, phụ chữ bần.
Sao
chẳng thể theo tài Nhạc Nghị,
Bần cùng
mà có tiếng
gì không ?
Hiểu chưa ? Quản Trọng, Nhạc Nghị, xưa là kẻ cầm cày thời cùng an bần
lạc đạo. Bởi vậy đến sau mới thành một vị Đại Hiền. Rõ chưa ? Chư nhu ôi !
Đời
làm oan nghiệt, Kiếp đọa quá nhiều,
Kẻ
thiện chẳng bao nhiêu, Đứa hung nhiều quá lắm.
Làm
sao không gẫm, Tội phước đến lưng,
Chẳng
xem đầu giọt nước, Báo ứng thiệt là ưng.
Vi
đời nghiệt chướng, Độ vớt không phương,
Biết
bao lời Thánh huấn, Quyết dạy thế hiền lương.
Công
đức đủ không lường, Mong sao người liệu lượng.
Đặng
về cảnh Tây phương, Ngọc Đế quá lòng thương,
Mới
đem đường diễn tắt, Chẳng lời thắc mắc,
Để
tiếng rẽ ròi, Lớn nhỏ cũng đồng coi,
Nghe
mòi thời hiểu đặng. Vài lời căn dặn,
Chư
sĩ để lòng, Lo xong phận sự.
Nghỉ
cho đồng tử, Kẻo để lảng Thần.
Ta mong cho
chư sĩ có ngày tấn hóa. Ta thăng.
Ngày 21-9-Canh Ngọ (dl 11-11-1930 )
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
Chư môn đệ,
Lễ kỉnh mừng Thầy nghiêm quá ! Coi đó mà coi !
Nầy các con, Phải Giáo Tông giáng đàn thì các con phải sao há ?
Nầy chư môn đệ ôi ! Kìa khá biết, từ đây chẳng đặng tư vị ai cả. Thầy đã lập Minh Thiện Đàn rồi, các
con cũng biết luật lệ trong buổi nầy chớ chẳng không.
Vì
đời nham hiểm,
Đạo
chánh chẳng tìm,
Nên
lu lờ hiếm kẻ.
Nầy
chư môn đệ,
Ba
mươi sáu cảnh Trời đều mở,
Bảy
mươi hai cõi Đất đều khai,
Thiếu
chi Tà quái,
Xen
lẫn với các con,
Vậy trẻ giữ cho tròn,
Thân mình đừng cho động,
Phải giữ tánh thị không.
Cơ Thần đâu phải dễ,
Phòng muốn đặng cho đông.
Nầy chư môn đệ nghe: Từ đây chẳng đặng cầu nơi nào khác nữa, chỉ biết có
Đàn Minh Thiện mà thôi nghe.
Còn ngày chư đệ tử cầu nhập học thì phải cầu
Giáo Tông của các con mà học hỏi. Thầy thăng.
Tái cầu :
Đức LÝ GIÁO TÔNG
Ta mừng chư nhu.
QUẢNG, ĐỒ, TẦN, nghe :
Quảng vì thế sự mặc chê khen,
Đồ phải noi tầm nẻo Thánh chen.
Tần thể gương lành noi Trọng Đạt,
Chơn thần Thầy độ dựa bèn sen.
Thăng
Ngày 1-10-Canh Ngọ (dl 20-11-1930 )
Thái hư thường bữa
ngóng trông người,
Thượng
cảnh hằng ngày đợi chúng ngươi.
Đạo cả
khuyên đời tua
cải dữ,
Quân truyền
lời cạn chớ
chê cười.
*
Chê cười
lời cạn độ
thường dân,
Cao ít
kẻ nghe ý chẳng
cần.
Miễn
đặng muôn người đồng rõ biết,
Nao màng
giúp trí kẻ
cao nhân.
Thăng
Tái cầu :
Ngã thị QUAN THÁNH
giáng đàn
Mừng chư nhu,
Từ ngày
Đạo mở ánh
dương lò,
Đệ tử
nơi đây gắng
chí mò.
Thánh
giáo hằng ngày lòng chẳng đổi,
Chơn truyền
mỗi bữa dạ
cần lo.
Trì công
tu tánh đừng
xao lảng,
Dưỡng khí
qui Thần phước đến
cho.
Theo dõi
cùng Ta tầm
Chánh giáo,
Đặng về
chí thiện rạng
danh trò.
*
Danh
trò học Đạo của
Cao Tiên,
Chớ
mến trần gian ấy cảnh phiền.
Khuyên
nhủ chư
nhu bền chí cả,
Chớ
đừng lơ lửng lỡ thân
duyên.
Chư nhu nghe: Nầy Quí hữu, hành hoặc sử chi, chỉ hoặc ủng chi, nhi kỳ tự
hối, tỉnh ngộ khử phi.
Nay đệ tử muốn cầu việc gì ?
Bạch Ngài :
......................................
Ta biết cho. Ấy vậy, từ
đây sẽ đặng hòa bình. Quí hữu an tâm. Chư nhu muốn cầu học hỏi thì cầu Đấu Chiến Thắng Phật cùng Lý Thái Bạch.
Ta thăng.
Đại Đạo Tam Kỳ
Phổ Độ
(Đệ lục niên)
Ngày 1-Giêng-Tân Mùi (dl
17-2-1931)
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam
phương
Thầy mừng các con,
Các con nghe : Lý Trích Đại Tiên dạy các con cầu nguyện phải chăng ?
Bạch : ...........................................
Thầy để cho Thần 2 con hiệp nhứt thì mới ứng ra cơ mầu nhiệm của Thầy.
Vậy, Thần 2 con đã hiệp, hầu bút khá dò lại nghe. Cầu nguyện nơi nào mà cho kẻ
có đạo đức lấn hơn tên TRỨ, hầu dìu dắt cùng giúp lẫn cho nhau, chớ thằng TRỨ vì đường đời
nhiều cơn gấp túng, khó trọn phần trách nhiệm.
Trong kỳ tháng hai đến đây, thì Giáo Tông xuống thế lập Hội Vạn Tiên tại
nơi Thánh Địa Tây vức, còn Thảo Xá Hiền Cung cùng Phạm Môn, Phạm Nghiệp, lại
với Khổ Hiền Trang cùng là Thảo Đường, thời do quyền Đạo Tổ truyền pháp.
Vậy các con khá chọn lựa đứa nào thì phải dâng sớ cầu nơi Giáo Tông của
các con.
TRUNG, Thầy cậy con phải hiệp cùng mỗi đứa trước khi đã có vào nơi Minh
Thiện thì phải hiệp nhau mà chọn lựa lấy
cho vừa, chớ như Thầy thì chẳng nỡ bỏ trẻ giáo dục ban sơ, nhưng vì trẻ
ấy không người nâng đỡ, nên khó đặng hoàn toàn, chớ chẳng phải đạo kẻ ấy mà
thua kém chi các con đâu, các con nghe. Thầy thăng.
Tái cầu : 12 giờ khuya.
TRUNG, con cầu hỏi chi nữa con ? Vì Thầy đã
nói phải chọn lựa thì các con phải công định với nhau . Còn tên TRỨ thì Thầy sẽ
cho nó một phận sự cho rẻ rúng cho có thế nó làm đặng. Chớ như việc đó là trọng
hệ, các con phải biết, chớ chư Thần, Thánh, Tiên, Phật, cả thảy cũng chẳng chọn
lựa ai cả. Nó cũng đáng lãnh phận sự đó
chớ chẳng không, nhưng các con phải thương lấy nó. Nghe à !
THI :
Hai vai
quằn quại nợ
phù sanh,
Buộc phải mang thêm dạ chẳng
đành,
Bà yếu,
mẹ già, con
nhỏ dại,
Cho nên
cũng khó phận
đua tranh.
*
Đua tranh chưa kịp đạo đương
hành,
Phải buổi phải thời phải
vận hanh.
Thôi phải
lọc lừa vừa
trẻ khác,
Phẩm xưa căn
cũ cũng còn
dành.
*
Để lời
khuyên nhủ lũ
quần sanh,
Ráng rút
đua bơi khỏi
bãi gành.
Bác Nhã thuyền khơi còn đợi khách,
Khách nào qua khỏi đến
đài thanh.
Các con, Thầy ban ơn cho các con.
Thầy thăng.
Ngày 3-1-Tân Mùi (dl
19-2-1931)
QUAN THÁNH ĐẠI ĐẾ
Hỷ chư nhu,
MẬU :
Mậu Thìn đạo đã
mở nơi
đây,
Vì
bởi nơi ngươi bước trễ chầy.
Lừa
lọc ngày nay đem trở lại,
Khuyên
ngươi gắng chí bước theo Thầy.
Khá
tuân và nghe theo mạng lịnh, nghe !
Chì
thau nay hiệp sánh cùng đồng,
Tỉnh tánh
hồi đầu trở
lại đông.
Đạo
trọng khá gìn câu
thiện đức,
Sanh
không giữ lấy
tử hề không.
Chương
tánh nhẹ nhàng chưa tỉnh đặng,
Khuyên chàng
gắng giữ trọn
lời răn.
Hễ mến
Phật Trời, Trời
Phật mến,
Gìn
lòng cho trọn
khá nghe chăng ?
TRUNG, nầy đệ tử, sao chẳng lo làm
cho trọn lời của Chí Tôn sở phú, tính sao cho hiệp cả chư môn đệ của Chí Tôn mà lập kẻ khác thế hành.
Chớ như thằng TRỨ nầy, chư nhu ôi ! chừng nào chư nhu hiệp ý mà giao trách
nhiệm ấy cho nó thì Ta mới bằng lòng tái thủ cầm quyền cho, như không hiệp nhơn ý thì Ta xin cùng
Chí Tôn chẳng để xác Ta nâng cơ nữa.
THI :
Đầm đầm
lụy nhỏ tỏ
chư nhu,
Đạo nhớ
trau tria vẹt
lối mù.
Ráng thúc hiệp tình qua biển khổ,
Khổ mà
ráng tập lập
công phu.
Ta mừng chư nhu, Ta thăng.
Ngày 12-1-Tân Mùi (dl
28-2-1931)
LÝ ĐẠI
TIÊN
PHƯỚC, dẫn đứa bất lễ đi đâu ?
Ta mừng chư nhu.
Ta để lời xin chư nhu, từ đây chẳng tư vị ai nữa. Nếu còn tư vị thì mất
lẽ công bình thiên nhiên thưởng phạt. Vậy xin chư nhu khá nghe. Nếu không
thưởng phạt thì chẳng rõ kẻ có công, cùng chẳng răn những người tà vạy.
Chư nhu nghe, Ta vâng mạng lịnh của Chí Tôn nên mới tái thủ mà lãnh lịnh
trách nhậm, chịu ngôi Giáo Tông, dìu dắt
cả chúng sanh cho khỏi bến mê, mà đoái nhìn
lại nhơn sanh sụt sè toan trở bước. Vậy nên khó nỗi dìu đường.
Ta buồn cho đàn không tịnh, làm kẻ thủ cơ chẳng xuất trọn Chơn thần .
Phải thiết đàn khác mà cầu thì Ta sẽ tỏ chơn lý cho. Ta thăng.
Tái cầu :
Chư nhu nghe : Chư Tăng,
CĂN, THỂ, CHUẨN, HƯƠNG, các trò. Ta cho bãi đàn tạm lui.
Chư nhu, Đạo là gì ? Khá biết. PHƯỚC, Vậy Đạo do nơi nào mà phát khởi ? Tiên Thiên chi
Đạo, nhứt khí dương sanh, phát khởi Càn
Khôn, khinh thanh phù giả vi Thiên, lấy Hậu Thiên âm khí cảm ứng phục sơ. Ấy là
tuần huờn chuyển phục, tức là Đạo đó vậy.
Nền Đạo ra từ đời Ngũ Đế truyền dần đến nay, mà vì sao chư tăng chẳng rõ
chơn lý, lại làm ra cho mất mối chơn truyền, nên khi Lục Tổ Huệ Năng qui vị,
thì đến sau bị
nơi tay Thần Tú làm cho mất vẻ chơn truyền, nên Chí Tôn ngự nơi Cung Ngọc
Hư mà phán cùng chư Phật, Tiên, Thánh, Thần, nhứt định khai Tam
Kỳ Phổ Độ, đặng dìu dắt nhơn sanh, mà thương hại thay cho nhơn loại còn nhẫn tâm
hại lý, ỷ thế xu quyền, lấy tà áp chánh, chẳng biết do nơi đâu mà trái nghịch
mạng Trời, há chẳng độ lại coi, nơi trái Địa cầu 68 nầy, từ thử đến nay giác
thể như con không Cha, trẻ không Thầy, Đạo nhà chẳng có, nhưng vì Chí Tôn thấy
có Lễ khiêm hòa, biết gìn Ngũ huấn, trọng chữ Luân thường, nên mới sai Phạm
công Tắc xuống thế đặng tá cơ phò luật cứu đời, mà hại thay cho cả Chức sắc
Thiên ân tứ tước, lại di tâm phản ý, làm cho nền Đạo chinh nghiêng; Ta thấy rất
đau lòng mà không phương chế cải. Ta tiếp cơ nơi đây là có ý muốn cho chư nhu đồng tâm hiệp ý mà chấn hưng nền Đạo của
Chí Tôn, nơi đây đặng trở nên cao thượng.
Vậy Ta để lời cho chư nhu rõ trước mà lo liệu.
TRUNG, vậy phận sự Chí Tôn đã ban lời ngọc lịnh, mà đệ tử đã xử kham
chưa ? Khá nói cho Bần đạo nghe.
Bạch : ..................................
Ta truyền lời vụ nầy cho chư nhu khá tuân mạng lịnh nghe, 12 giờ khuya ngày 16, phải cầu nơi Minh
Thiện Đàn, Ta sẽ định đoạt lại cho. Bây giờ đây thì cả chư nhu phải lập luật
cùng nhau, mà giúp Ta một kẻ thủ cơ nghe. Nghỉ cho đồng tử hội chơn thần lại
rồi sẽ tái cầu. Ta xin lui.
Tái cầu :
PHƯỚC, Ta ban ơn
cho cả, vào hầu bản.
Chư nhu nghe :
THI :
Danh lợi
chi chi khéo
bận lòng,
Bận
lòng mãn kiếp tính chưa xong.
Chưa
xong thì đã Vô thường chực,
Thường
chực những người chẳng thiện lòng.
PHƯỚC coi mà kiếm hiểu nghe.
Thi
thần đặt để đặng khuyên đời,
Vận hạn
nhiều lời đã lộng khơi.
Từ
thử Việt Nam bày Đạo Chánh,
Thứ Ba
tận độ khắp
chơn trời.
THI :
Trối
thây những chuyện kẻ rờ
voi,
Đạo mở
Kỳ Ba rất
phải mòi.
Tỉnh
thế rền nghe chuông với trống,
Giác mê
vội vụt mõ
cùng còi.
Thuyền
hay độ chúng không cần lái,
Ngựa
Ký chở người chẳng động roi.
Khuyên
hết người thiền cùng gió ngựa,
Chớ mê
của tục tiếc
vàng thoi.
Lão thăng.
Ngày 16-1-Tân Mùi
(dl 4-3-1931)
Bạch Ngài : Từ bi xá tội cho đệ tử là Lê cảnh Phước. Xin dâng 2 Bài thi
bát cú theo vận Từ Thứ mà Ngài xướng hanøh ngày trước.
Phụng hòa nguyên vận :
Nhơn
định hình như rắn nuốt voi,
Ngày nay
Thiên ý mới
ra mòi.
Đạo
khai dạy chúng làu kinh sám,
Đò
rước khách phàm có lịnh còi.
Khuyên thế
về lành mau
trở gót,
Phạt
người có tội chẳng
dùng roi.
Qui
nguyên Tam giáo đồng như một,
Đời trị
người an lẹ
quá thoi.
Hựu thi :
Đố thử
ai mà thúng
úp voi,
Bao
nhiêu phải quấy cũng ra mòi.
Người
lành tỏ rạng như vàng ánh,
Kẻ dữ
xơ rơ tợ
cỏ còi.
Trồng đậu
chắc la ø khi hái đậu,
Chơi roi
ắt phải bị
đòn roi.
Quày đầu
trở gót ăn năn
sớm,
Để trễ
khôn lo bạc
mấy thoi.
ĐỨC GIÁO
TÔNG
Thế
đại Càn Khôn cộng nhứt Thiên,
Tửu
hồ phong nguyệt túy liên miên.
Nhơn
gian nhược yếu đăng Bồng đảo,
Diệt tận
phù sanh nhứt
khí tiên.
PHƯỚC nghe à :
HỌA THI :
Ngàn vàng
khó sánh với
ngà voi,
Của báu
chưng coi rất
mặn mòi.
Đạo
trọng dìu người
qua quán tục,
Đức linh
dắt kẻ khỏi
rừng còi.
Nương cơ
tạo thế coi
tình thế,
Tiên
Thánh truyền roi, Hậu Thánh roi.
Đố thử
trần ai, ai
có biết,
Cũng như
của báu quá
vàng thoi.
*
Vàng thoi
khó kiếm ke û cày
voi,
Đặng đó
cơ linh mới
rõ mòi.
Đò đến
bến trần ngừa đợi khách,
Độ qua
biển khổ ráng
nghe còi.
Ngọc
Hư trống đánh nghe như sấm,
Bắc
Khuyết chớp giăng thấy thể roi.
Tỉnh thế
hỡi ai người
tỉnh thế,
Đạo
mầu đoạt đặng
bỏ vàng thoi.
Hiền đồ, truyền roi chớ chẳng phải voi, lời tục không nhầm.
Nầy Hiền đồ, hỏi nơi Văn Minh Điện, thi đối thế nào há ? Để Ta cho một
bài đối với tình đời :
Văn
chương thi đối đối văn chương,
Đường thế
đố ai biết
mấy đường.
Lẩn bẩn
sắc tài tài
với sắc,
Thương
cho trường đoạn đoạn trường thương.
Ta thăng.
Ngày 17-1-Tân Mùi (dl
5-3-1931)
QUAN THÁNH
Ngã vấn chư nhu :
AN, muội lắm đó. Đã có lời Thánh giáo ra rồi, không coi kiếm hiểu. Ta chẳng
hề vị ai cả, lấy lời chánh mà phân. Hãy cầu nơi Giáo Tông, chớ ta đâu có quyền
trách nhậm ấy. Cơ Đạo chinh nghiêng là do đó mà tạo thành, bởi cơ thử Đạo, cả
thảy nhơn sanh chưa rõ, Ta cũng chẳng trọn phân. Phải cầu Chí Tôn. Ta thăng.
Tái cầu :
NGỌC
HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
Thầy mừng các con.
Các con nghe : Buồn thảm, thảm cho nhơn loại. Chẳng biết thời kỳ nầy là
thời kỳ nào các con ?
Thầy thấy trong buổi nơi Thánh địa xảy ra điều trở ngại, làm cho thối
bước nhơn sanh, mà Thầy thêm sầu thảm.
Nầy các con ôi ! Thầy vì lòng đại từ đại bi cho nên rộng để cho nhiều
đứa vô tâm nhập môn cầu đạo, là vì Thầy cũng muốn cho chúng nó bước vào đường
đạo đức, họa may tự hối đó chăng, nào dè đâu lại càng khuấy rối, làm cho nền
đạo chinh nghiêng. Những kẻ ấy lấn quyền và lắm lời huỷ báng.
Các con ôi ! Thầy cũng tưởng là bỏ Cung Bạch Ngọc đặng xuống phàm khai
đạo cho các con tu công đức mà làm phương châm thoát tục, nào dè đâu phải bị cơ
Tà cám dỗ các con mà trở lòng phản ý cùng Thầy, bài bác đạo Trời, khi cơ Hộ
Pháp, cả thảy đều muốn lấy ý riêng mà
lập phe chia phái.
Các con ôi ! Thầy chẳng nệ khổ tâm lao ý mà mong cho các con đặng trở
hồi cựu vị, nào hay cho các con, nhiều đứa toan cổi đạo y, quăng dép cỏ, bỏ
khăn tu, mà mong hồi thế tục.
Nầy các con, mối đạo càng cao, bước đường còn lắm gay go. Vậy các con
khá ráng chịu khổ tâm mà tấn bộ cho đức hạnh thêm cao, công trình thêm rỡ, nghe
các con.
Thầy ban ơn cho các con.
Thầy thăng.
Ngày 14-2-Tân Mùi (dl
1-4-1931)
LÝ GIÁO
TÔNG
Giáo
huấn nhơn sanh cải tánh phàm,
Tôn sùng
chánh đạo thể
già lam.
Năm
năm tỉnh thế lòng không
đổi,
Thứ sáu
biến thân tái
hạ trần.
Lê cảnh PHƯỚC dâng 2 bài thi sau
đây :
Từ chương
nho nhã mới
từ chương,
Đường
đạo noi
theo khỏi lạc đường.
Bốn vách
dầu ai toan
nhảy khỏi,
Thương
người giúp đỡ ấy thân thương.
*
Thi Đánh cờ tướng
Người đi
pháo trước, kẻ
lên voi,
Giáp chiến
ai hơn nấy
đặng mòi.
Đương
buổi xuất binh không đẩu trống,
Đến khi
nhập trận chẳng
kèn còi.
Âm sầm
xe chạy nào
cần bánh,
Thoạt
vụt ngựa
đi chẳng động
roi.
Thắng
nước vui thay ta
phục quốc,
Mừng
hơn đặng ngọc với vàng thoi.
Đức Lý Giáo Tông họa, PHƯỚC nghe
à :
Tài
lành minh phú
biện minh chương,
Đường
đạo Tiên Thiên bước phải đường.
Chớ mến
hồng trần là
biển khổ,
Thương
người dìu bạn thiệt Trời thương.
HỰU THI :
Lăng
xăng sĩ
tượng phải nào
voi,
Cờ tướng
vui chơi phải nhắm mòi.
Hai
mắt ngó chăng quân giặc trống,
Một
tay quyền lịnh chẳng dùng còi.
Huyền
cơ xây
trở xe không bánh,
Diệu
lý bóng người ngựa chẳng roi.
Thắng nước
hai bên đều
đối trí,
Không
bằng nhàn lạc quí vàng thoi.
Lão mừng chư nhu,
Lão thăng.
Ngày 1-4-Tân Mùi (dl 18-5-1931)
THÁI THƯỢNG ĐẠO TỔ giáng đàn
Lão chào Thượng Minh Thanh Giáo Hữu, cùng cả lưỡng phái của Đấng Từ bi.
Chư nhu khá nghe à :
THI :
Tam
Thanh chưởng quản cả Ba Ngôi,
Độ thế
kỳ ba cựu
vị hồi.
Hỡi hỡi
trần gian tua
nhớ cảnh,
Căn xưa
trở lại chớ
buông trôi.
*
Buông
trôi phải chịu kiếp luân hồi,
Lẩn bẩn
cõi trần khổ
lắm ôi !
Cửu
nhị Nguyên nhân mau trở bước,
Chớ mong
cảnh tục phải
lìa ngôi.
Chư nhu có rõ Ta chăng ? Vì xuống sắp đặt những trật tự
của Đàn nầy, về phần ai chưởng quản ? Khá nói cho lưỡng phái đây nghe chung.
Ta chờ chư nhu đáp.
Bạch : .....................................
Nầy chư nhu nghe : Trước có Trường Canh huấn dụ rằng, dạy làm tạm phủ
thỉnh Tam Thanh, đạo chẳng hành, sụt sè để rẻ phanh, không kẻ nghĩ tầm thử Đạo,
gắt gao tối trí lại khôn lanh.
THI :
Khôn
lanh buổi trước chẳng ra hành,
Nay mới
rõ ràng có
tánh ganh.
Bỏ bỏ
bỏ đi , đi
đừng tưởng,
Khuyên
khuyên khuyên khá trọn lòng thành.
Ta mừng cả môn đệ của Đức Từ bi. Hãy cầu Lý Trích đến nghe. Ta ban ơn
chung cho đạo lưỡng phái.
Ta thăng.
Tái cầu :
Giáo truyền Đại Đạo khắp đông tây,
Tông chỉ
Tây Ninh với
cảnh nầy.
Thái cực ôm gồm trong pháp chánh,
Bạch minh
điều luật sửa
tà tây.
*
Tà tây
nghị định Đạo
noi hành,
Chớ cải
Thiên điều sửa quẩn quanh.
Luật định
Ngọc Hư đâu
để sót,
Phàm nầy
thử sửa, sửa
sao rành.
Nầy Giáo Hữu cùng cả chư nhu chư muội khá nghe :
Đạo vốn trái Đời, Đạo vẫn khuyên người đã khắp nơi, Đạo để xét mình
trong sớm tối, Đạo là trái tục đó người ôi !
Nầy chư nhu, Thổ sơn chẳng lập, khó thỉnh Quan Công, Đạo Tổ, phải dâng
ngự tại Bồng đài.Thổ sơn không lập thì đừng trông vọng pháp. Làm Đạo như vậy
không xứng đáng chi cả. Nếu Ta mà chẳng
nói thì cũng chẳng ích chi cho đời, mà nói thì càng giận, chớ như nay là buổi
Đạo nơi đây, Ta cầm quyền mà chẳng trọn quyền, thì Đạo bao giờ cho vững đạt,
trật tự chẳng sum nghiêm, thì Đạo càng chầy trễ. Ấy là vì nơi Hộ Pháp chẳng
lòng toan, Ta cũng chẳng đặng trọn quyền. Ấy là theo Đạo Nghị Định, bằng không
Ta chẳng bãi Lư bồng, vì buộc mình theo Pháp Chánh Truyền, nên cam buồn ôm
chịu.
Chư nhu cho cả thảy kẻ mong để bước vào nền Chánh giáo vào cho Ta khuyên
nhủ chúng nó.
Trung bạch : .............................
Việc lớn bỏ, việc nhỏ tự lo lấy, chớ hỏi chi. Cả thảy nơi trước đã đặng
127 người vào Minh Thiện Đàn, nay nhìn lại chẳng đầy phần lẻ, thì mong tựu đủ
có ích chi.
Nay cả chư nhu muốn vào Minh Thiện Đàn thì khá nghe tới trước đây, từ
đây khá hết lòng vì Đạo mà đổi lấy kiếp luân hồi, đặng hòng mong mỏi đường Tiên
tấn bộ, chớ có dật dờ mờ ám tánh mà khổ chịu vương mang, kiếp phải vùi thân
trong lằn tro bụi, cảnh tạm nê phàm, buộc mình phải chuyển làm vật chất của hóa
sanh, thì uổng 6 ức năm xưa nơi cảnh tịnh đó nghe. Còn đây cả thảy chư nhu chưa
để ý thiệt hành về Đạo.
LÂU : Lập thệ.
Ta cũng cho cả thảy chư nhu Lập thệ, mà về phải trau dồi tánh chất lại
nghe. Khá ráng nghe.
Nữ phái lập thệ.
Ta ban ơn lành cho lưỡng phái. Ta thăng.
Tái cầu :
CHẤP
PHẤT TRẦN TIÊN
Tôi chào Giáo Hữu.
Nay Tiện thiếp xin mừng Cao nhơn Đạo hữu, thiết đàn nầy chẳng tịnh, chơn
thần kẻ phò cơ khiếm khuyết Tiên Thiên, nên khó đạt tiện từ. Vậy chư Cao Đạo
hữu phải nghỉ cho Đồng tử nghỉ, ngày khác
sẽ cầu, chớ nay thần đã khiếm khuyết, nghe chẳng đặng trọn câu Thánh
giáo, đồ lại sai lầm, thì hóa ra cơ giả,
làm cho thối bước quí huynh. Vậy xin quí huynh cảm phiền. Thiếp kiếu lỗi xin lui.
THÁNH
GIÁO tại MINH THIỆN ĐÀN
Làng
Phú Mỹ tỉnh Mỹ Tho
Phò
Loan : Ông Đinh công Trứ - Ông Lê văn Trung
Ngày 4-4-Tân Mùi
(dl 20-5-1931)
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
Thầy mừng các con. Các con nghe :
Khá nhớ rằng Minh Thiện chẳng hoàn toàn đây là vì bởi các con chẳng noi
tầm, nên để cho bước đường trở ngại mà làm cho thối bước nhơn sanh, sụt sè nẻo
chánh, mê cõi trầm luân mà chịu khổ. Thầy khuyên từ đây khá để lòng vì Đạo, dìu
dắt nhau qua khỏi bến khổ sông mê, là nơi cảnh trần khốn khổ nầy, nghe các con.
Còn chí như Minh Thiện Đàn là nơi
Thầy cùng cả thảy hội chư Phật Tiên Thánh Thần Hiền Triết mà ân tứ, chớ chẳng
phải tự nơi Thầy. Vậy các con chớ coi là việc khinh mà rời rạc ra tuồng chàng
bóng đó con. Ấy là vì Thầy để hết lòng thương con cái mà tỏ những lời trân
trọng cho các con. Vậy các con khá nhớ nghe.
Còn Nữ phái chưa trọn phần giữ đạo, nên
chẳng đặng nhập học nơi đàn nầy, vì trái mạng lịnh của Lý Trích
nên chẳng giáng. Thầy vì thương mà phải ngự xuống
cho các con rõ. Vậy từ đây khá nhớ nghe.
Thầy ban ơn chung cho các con lưỡng phái. Thăng.
Ngày 6-4-Tân Mùi
(dl 22-5-1931)
Chà chà
cha chả, chả
chà be,
Dữ dữ
cãi lời, dữ
quá he !
Trước trước
dạy rồi, rồi
lúc trước,
Nghe
nghe lịnh mỗ, chẳng thèm nghe.
Chư sĩ trái mạng lịnh Ta há ! Đọc lại và phải biết Ta là ai. Khá nói
nghe. Lấy Thánh giáo trước. Ta đã nói,
nếu chẳng làm cho vừa ý Ta thì Ta chẳng chịu cho đồng tử chấp cơ. Vậy các ngươi
làm, làm sao đâu mà chẳng dâng lên cho Giáo Tông cùng Ta xem. Ta nói cho chư nhu biết, Ta là Quan Thánh Đại Đế. Kiếu lỗi, Ta thăng.
Tái cầu :
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
Thầy,
Buồn cho
con lắm các
con ôi !
Thánh
giáo giảng hoài luống bỏ trôi.
Chọc
giận Quan Công
nay đắc tội,
Làm sao
cho nó kẻo
mà thôi.
Các
con ôi ! Dầu cho thế nào đi nữa thì các con cũng phải thượng sớ cho người, có
đâu các con lại chẳng tưởng về phần ấy,
là trách nhậm trọng hệ, lại coi như thể
thường tình, mà không dè dặt để đến đổi như vầy, dầu cho Thầy cũng khó liệu cho
các con, vì cân thiêng liêng thưởng phạt chẳng phép vị nể ai.
Nầy các con, Thầy hằng thương xót cả nhơn sanh nên xuống độ rỗi, mà
chẳng phải quyền lịnh riêng một mình Thầy
cho đặng. Vậy các con phải cầu cùng Tam Giáo và cả chư Phật Tiên Thánh
Thần mà tấu rỗi nơi người thì mới làm cho hoàn toàn nền Minh Thiện. Còn như
thằng Trứ cũng chẳng phải thiếu kém chi, nhưng ấy là cơ ..............
Vậy các con coi đó mà dò theo Thánh giáo trước, nghe các con. Thầy ban
ơn cho các con. Thầy thăng.
Thượng Sớ ù, Tái cầu:
Đại Càn Phù Sứ tiếp đệ Sớ văn,
Tam Thanh vọng tấu, xá tội tích phước Minh Thiện Đàn , khả cần tu tỉnh, tự hậu
bất khả bất thận dã, chư nhu tự hối kỳ phi, tầm kỳ chơn đạo, nhi hậu dĩ đạt kỳ
đạo chi cao, nhi đăng Tiên chi vị, cẩn thính
ngô ngôn nhi hành, ngã tố liễu nhi khứ.
Tái cầu :
ĐẠI CÀN PHÙ SỨ
Chư nhu khả tu thính pháp :
Đạo phí ẩn đạo vi cao, đạo hiệp Tiên Thiên chi chánh, đạo giả dã, ẩn kỳ
trung nhi đạo tại tâm chi đại đạo, tại Minh Đức Tân Dân.
Đạo phục nam nhi Nghiêu Thuấn, đạo chuyển trung kỳ thể Cơ Xương, đạo đạt
kỳ chơn nhi mộng thư hùng chi phi khởi. Đạo khả tồn tâm tác thiện chi căn
duyên, đạo chỉ kỳ hiếu nhi thuận đắc kỳ
gia, đạo vương giả dã di minh tứ phương ngưỡng quang ân chi chánh , nhi diệt
chi, thành hảo chi.
Đàn chẳng tịnh, Ta thăng.
* Ngày 8-4-Tân Mùi
(dl 24-5-1931)
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
Thầy mừng các con.
Các con nghe : Cầu chi lắmvậy ?
Đạo thì mau chóng, mà các con thì thù nghịch lẫn
nhau, mong chi truyền chánh giáo cho đặng. Ngọc Hư trước đã định qui Tam giáo
gồm mà thành Đạo, tại thế chẳng rõ Thánh ý, mong lòng nghịch lẫn, cậy thế lực
làm hơn, mượn quyền hành làm trọng, việc đời hy vọng, lấy của lấn nhơn, mượn
quyền ép đức. Thánh địa chẳng màng, lòng toan tự lập, mỗi chỗ xưng danh, lấy
Quỉ vị gọi Thiên cơ ân tứ, sửa riêng trật tự, khử thị vi phi, gọi nơi Thánh ý.
Ấy vậy, Thầy hỏi các con, Thầy lập Đạo nơi đâu ? mà nay cả lục châu gội
nhuần ơn đức ấy. Vậy các con nên biết
Thánh địa nơi nào, mà nay chia ra mỗi nơi đều có quyền hành riêng cả . Vậy thì
ngôi Thái cực chắc có 2 ngôi sao ? Các con khá nói nghe.
Bạch : ........................................
Nầy các con, Thầy hằng nói cùng các con rằng, Thầy thả hổ lang lẫn lộn
cùng các con. Vậy đứa nào mạnh đức trì lại thì hơn, nhẹ tâm phải chịu lấy. Vì
vậy mà Thầy phải mất con cái của Thầy
thì cũng cam buồn ôm chịu, vì cân Thiêng liêng đã định trước, nên Thầy cũng nắm
máy huyền vi mà để cho mặc dầu cơ xây chuyển .
Các con ôi ! Còn nơi đây, trên
noi tầm Thánh giáo, dưới chịu lịnh Hiệp Thiên Đài Hộ Pháp, thì đã phải rồi,
nhưng không kẻ thủ đặng cơ bí mật, vì khiếm kẻ phò loan,
vậy thì các con tính thế nào cho vững đạt mà giúp
kẻ thủ cơ thì mới mong tầm pháp cho. Các con khá kiệu lượng nghe.
Thầy ban ơn cho các con. Thầy thăng.
Tái cầu :
LÝ ĐẠI
TIÊN
Ta mừng chư nhu.
TR... Hiền hữu từ đây phải vào phụ cơ, GIAO, CHÌ, hầu bút nghe.
Chư nhu, những vụ Thảo Đường ngày nay là đã hầu tự quyền của Lão rồi,
dầu cho Chi Phái làm thế nào cũng không cãi qua đặng. Chư nhu khá an tâm. Còn
chí như mà biểu chư nhu K.... T....đây
là lãnh phần khai phá chớ chẳng chi , nhưng mà chưa đâu. Vậy chư nhu khá hết lòng
hữu tâm nhớ lấy lời Ta. Thăng.
Ngày 14-4-Tân Mùi (dl
30-5-1931)
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾgiáo
đạo Nam phương
Thầy mừng các con, các con
nghe :
TR ù..., con phải ở lại nhà con nghe. TR ù... con phải vùa giúp cho chơn
thần các anh con , con nghe.
Thầy để lời khuyên các con như vầy : Các con ôi ! Nền đạo nơi đây chinh
nghiêng đã 2 kỳ rồi, vì trong các con, nhiều đứa sụt sè, nê cố phàm gian, quên
đường đạo đức, bỏ mối chánh truyền, nghe lời đảng muội, khi dể cơ Trời, thấy kẻ
đạo đức đã trọn nhờ Thầy ban bố, lại đem lòng tật đố, để dạ gổ ganh, bước đọa đã đành, không phương trốn tránh.
Nay Thầy thức tánh, chớ mến lợi danh, đạo khá noi hành, chung nhau san sớt,
gánh chịu nhọc nhằn chung, giúp vùa nhau cơn lúc túng. Đạo vốn rải khắp cùng,
để tùy phương độ chúng. Khuyên mau xưng tụng, đặng khỏi lao lung, nương tầm
theo đạo chánh, lần bước đến cho cùng.
Nầy các con, khá tương thân tương ái mà dìu dắt cho tận đường chơn đạo
nghe. Thăng.
Tái cầu :
ĐỨC CHÍ
TÔN
Đạo
là quí báu các con ôi !
Đức
giữ trau dồi chớ bỏ trôi.
Vùa
giúp nương nhau công sớt của,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét