Thánh Giáo Minh Thiện Đàn - 5 / 5 (BS& ST-Hiền Tài Nguyễn văn Hồng)


TRUNG, con làm y theo ngày 20 đó con. Nầy các con, mỗi đứa đều có phận sự riêng , vậy khi nào mà lập Hồng thệ, phải nói như vầy : “ Nay tôi  (Tên họ), phận sự ........  quì trước bửu pháp Ngũ Lôi thề có Hoàng Thiên Hậu Thổ trọn làm Thiên đạo, giữ dạ vô tư, hiệp cùng chư môn đệ, gìn Luật lệ Cao Đài, nguyện chẳng lòng hai, nếu saiu sai lời thề thì Ngũ Lôi đả tử.” Rồi ra vị Hộ Pháp cũng thề  như vậy, nhưng câu sau thì đổi Hộ Pháp đọa Tam đồ bất nămng thoát tục.

            TRUNG, chấp bút đi con. Dậy, rồi ra con. Thầy ban ơn cho các con. Thầy thăng.
            Tái cầu :
            Lão chào Thượng Thanh Giáo Hữu đó, cùng cả chư nhu, chư đạo muội.
            Nay Lão lãnh quyền hành chỉnh đốn Trường Minh Thiện, thì Luật điều đã lập rồi. Vậy chư nhu ráng giữ gìn bổn phận mà điều độ nhau cho thoát  khỏi bến khổ sông mê, đặng tầm về cựu vị. Còn như Thảo Đường, chư nhu khá tận tâm mà tạo tác.
            PHƯỚC, giải nghĩa : Dương Danh Tín Nghĩa, cho Lão nghe, Phải viết ra.
            PHƯỚC bạch : ..................................
            - Sái, cắt nghĩa là Đinh Công Trứ, tức là Lão để dấu ý có một chữ sau, mà nay chư nhu đoán đó đã nhầm. Vậynên Lão giải thêm cho rõ  : 20 năm trước, tức là 29 năm xưa, Trung huê  có yểm độc kiếm cùng 6 con cờ tướng , mũi kiếm chỉ về hướng đông. Ngày nay nhựt rọi màu hồng, là chỉ thể cái  Đạo Trời ra, tức là dương thạnh, nên mặt nhựt chiếu lòa vẹt lằn hắc ám, độc kiếm chẳng thể chi mà chẳng tan cho đặng. Ấy vậy nên mới định cho kẻ phò loan  mới có thể án cả huyền vi ấy.
            Chư nhu lo liệu lấy mà làm nghe.
                                                                        THAI :
Giữa thanh không Tam tinh chiếu diệu,
Nguyệt vị diên tầm hiểu huyền cơ.
Nhơn sanh còn hỡi hững hờ,
Công Thương chen lấn   bao giờ hiệp nhau.
Núi tuy cao .............................
                                                                                                           Thăng

            Ngày 29-5-Nhâm Thân  (dl 2-7-1932)
  ĐẠI  TIÊN
Cây xanh lá thắm nước trong veo,
Con thỏ giỡn trăng dưới cội đèo. (đào)
Cả tiếng reo vang quần tụ lại,
Trắng ngần như tuyết biết thương nhau.

            Nầy chư nhu, coi thử mà coi, thú cầm còn dường ấy, nhơn loại mới thế nào. Vậy Lão khuyên chư nhu nghe.
Bẻ bánh chia nhau  chớ  giựt  giành,
Miếng ngon san sớt mựa cành nanh.
Dưới trên hòa thuận kinh luân trọng,
Đây đó phân minh  phải  quấy  rành.
Cái lý đương nhiên Trời  vẫn  định,
  quyền  mới    thế  tranh danh.
Đường Tiên thừa thỏng lòng chi cố,
Cõi  tục  giành  nhau  sắc  đỏ  xanh.
*
Đỏ xanh,  xanh  đỏ  lại  xen  vàng,
Vàng  ấy   ấy    tội  nặng   mang.
Mang  mển   chi   chi  cân  vẻ   tía,
Tía hồng khắn khắn giữ vinh vang.
*
Vang   tai   nào    kể   tiếng   đời    than,
Than  trách  lại  qua  bước  nhộn  nhàng.
Nhàn hưởng Đào nguyên yên lặng tánh,
Tánh  lành  khuyên  giữ thoát  trần gian.
*
Trần gian đày  đọa  cái  thân  sanh,
Khá trở mau  chơn  lánh  thị  thành.
Sẵn  Đạo  khá  trau  nên   vẻ   Đạo,
Trời xanh chẳng phụ kẻ nhơn lành.

            Nầy chư nhu, nghe Lão tiếp Thai :
Núi tuy cao hố sâu đường vắn,
Tẩu thú cầm rắn chạy chẳng ly.
Cáo cầy cáo kiện nhớ ghi,
Hiệp chi là nhánh chi đi cận đề.

            Đau đáu hạnh lành lo phải thiếu, là ăn năn tự hối, tức là : Hối kỳ phi, chớ chi lạ.
            Lão mừng chư nhu, Lão thăng.

            Ngày 1-7-Nhâm Thân  (dl  2-8-1932)
            QUAN  THÁNH  ĐẠI  ĐẾ
THI :
Quan  trung quản trấn đáo đàn tiền,
Thánh  ngữ giáo dân nghĩa khí tiên.
Đại    đức   giác       ly   khổ   hải,
Đế  lâm đàn nội chấn quyền  nhiên.
            
            Nầy chư nhu, Khả tu thính mạng.
            Lão kể từ khi nền Minh Thiện đã có vẻ thành tựu rồi thì Lão cũng vui lòng, nhưng còn áy náy vì cảnh Thảo Đường , chư nhu còn khiếm phần khởi tạo.

            Nầy chư nhu, như muốn trọn phận sự thì trước phải chỉnh đốn các Ty, cùng kẻ chưởng quản các việc mà sắp đặt cho có kỷ luật chỉnh tề. Chư nhu khá tận tâm mà khởi tạo lần lần cho có vẻ. Vậy Ta khuyên chư nhu giữ tròn phận sự. Có Chí Tôn di giá hầu gần. Thăng.

            Tiếp đàn :
            NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ
            tá danh CAO  ĐÀI  giáo đạo Nam phương
            Thầy mừng các con.

            Từ khi Thầy dùng vô vi cơ bút mở đạo nơi nước Nam nầy, Thầy chưa hề để cho các con khổ hại, mà nay cơ Tà quyền  xung đột, giựt lẫn nhơn sanh, thì Thầy càng sầu thảm, nhưng cũng vì cơ Thiên nhiên tiền định đã rồi, nên ôm sầu cam chịu, nhưng cũng gượng lấy từ bi mà hòa giải, giảng dụ cho cùng nẻo Chánh đường mê.
            Nghỉ cho đồng tử rồi sau Thầy tiếp giảng Hòa cho đủ. Thăng.

            Ngày 23-7-Nhâm Thân  (dl  24-8-1932)
            NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
            Thầy mừng các con, các con nghe :

            Kể từ buổi đạo truân chuyên thì Thầy đã để lòng  mà từ ái đặng giảng dụ cho hòa, nhưng cơ Trời chưa hề sửa đặng, nên mới có cuộc chia phanh tôn giáo như ngày nay. Ấy cũng vì cơ bút của Tà quyền  mưu lấn giả danh Thầy mà lập đàn tận diệt, nên trước Thầy cũng có dạy các Anh con phải cẩn thận  ngừa phòng cơ bút, ấy cũng là Thầy cấm, nhưng Thầy cũng  phải cần chỉ rõ lại cho các con, vì trước đạo chưa khai, thì đã có chư đẳng Thần, Tiên, cùng các Thiêng liêng cầu Thầy ban chỉ cho xuống thế mà tạo cho nên nền Đại Đạo, chỉ có 3 cặp Phò loan, 3000 môn đệ, để mà chấn hưng nền đạo.

            Khi cả Thiêng liêng, Thần, Thánh  lãnh lịnh rồi thì Thầy lại e chúng nó chẳng đủ sức truyền bá  cái Đạo tối cao tối trọng cho mỹ mãn Càn Khôn, nên cho thêm các Chơn linh theo giúp, nên lập chi Hiệp Thiên, bố hóa về phần cơ bút tại Hội Thánh, thì cả dưới mặt địa cầu nầy thêm ra 36 kẻ phò loan, nhưng có kẻ còn gìn theo lời thề khi lãnh lịnh nơi Ngọc Hư , cũng có đứalại mê điều danh vọng, sanh thói tự cao, xưng mình chấp cơ truyền đạo, là đoạt trọn huyền bí của Tạo Hóa, nên quên lời thề khi lãnh lịnh, cơn rứa Tà Thần thừa dịp mạo nhận danh Thầy, dắt vào đường Tả Đạo. Nhưng chúng nó chẳng hề biết đến, nên trái mạng Trời, mà làm tôi cho Tà Quái, cùng hại cho nhơn sanh.

            Thầy cũng buồn rầu, nhưng căn nào quả nấy. Nay Hội Thánh sợ lạc lầm mà ngừa đó. Vậy các con khá luận mà làm.
            Còn đây Thầy trả lời  của TRUNG bạch.
            Tờ ký, nhưng lý thì không, các con có biết làm làm sao cho rõ lý ấy chăng ? Cả thảy nói cho Thầy nghe.
            PHƯỚC  nói coi con.
            PHƯỚC bạch : ..................................
            Câu ấy nhằm đề, nhưng luận cho cùng trí mà làm, chớ để trái quyền Hội Thánh, chớ Thầy chẳng hề cấm cơ bút nơi đây.
            Vậy Thầy ban ơn cho các con, Vì Phò loan khiếm Thần chẳng thể tiếp giảng Hòa nữa đặng.
            Vậy Thầy mừng các con. Thầy thăng.

            Ngày 19-8-Nhâm Thân (dl  19-9-1932)
            NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
            Thầy mừng các con, các con nghe :
            Thầy quá đổi buồn cho các con, chẳng đứa nào mà tận tâm thật hành cho Đạo cả, cho nên những lời Thầy phán dạy, cùng Giáo Tông của các con truyền xuống thì chưa hề thấy  các con thi thố cho ra vẻ hành vi của Đạo đặng vẹn vẻ, như Luật Điều Chánh pháp, thì các con chẳng ký tên thật hành vi pháp, còn bộ Ty thì cũng chẳng sắp đặt mà soạn lại cho rành, coi chắc kẻ đạo đức đặng mấy nhiêu, phòng chỉnh đốn trật tự phân minh mà lo phương tạo tác  Thảo Đường cho thành tựu, cùng phải hội nhau mà định kẻ chưởng hành, rồi lập tờ trọn giao cho kẻ ấy đốc hành, như thiếu phận sự  thì phải chịu tội Thiên điều, chớ như các con mà sụt sè hoài thì chẳng chi mà cho vững nền Minh Thiện, hòng điều độ nhơn sanh, đặng qua khỏi bến khổ sông mê. Vậy các con khá ráng.
            SAI, sẵn đây Thầy cũng dạy cho con rõ về Luật vô vi cùng tội hữu hình.
            Nầy các con, phải biết pháp trọng điều khinh mà tự lo lấy. Như buổi lỗi lầm thì đành trả cho rồi buổi thế, chớ để tội hậu vô vi. Những chuyện của các con, vì là lòng Thầy thương quá đổi mà các con chẳng tự tỉnh sửa mình, thì cả chư Phật, Tiên chẳng hề tha thứ, cứ đồng thượng sớ  cho Thầy mà xin đa pháp hình, chừng ấy Thầy cũng không phương che chở cho các con nghe.
            TRỨ, TRUNG, cùng 12 đứa Kiểm duợt Thánh giáo phải hiến thân cho Đạo mà tạo Thảo Đường nghe.
            Nầy, mấy con phải đòi DƯƠNG, PHUÔNG, ngày 29 đến nơi Minh Thiện cho Thầy dạy việc. Còn trong 12 đứa Kiểm duợt nầy, phải lo mà trau mình cho lắm nghe.
            Thầy ban ơn cho các con. Thầy thăng.

            Ngày 29-8-Nhâm Thân  (dl 29-9-1932)   
            NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ  giáo đạo Nam phương
            Các con coi như không có Thầy đến, nên làm tuồng sợ sệt. Đàn chẳng tịnh, lỗi ấy do AN. Còn như thằng DƯƠNG đã đến đây mà nó coi Thầy là khinh mạng lắm há ? Vậy chớ nó chẳng phải là kẻ phạm sao há ?
            Thầy buồn, kiếu các con. Thầy thăng.
           
            Tái cầu :
            Thầy mừng các con, các con nghe :
            Thầy muốn chẳng tái đàn, nhưng vì chưa lời dạy dỗ cùng phân chuyện phải quấy của các con nên mới tái đàn.

            PHUÔNG, từ đây phải giữ phần trách nhậm cho phân biệt nghiêm minh, chớ làm quá phận mà trái ý cùng nhau nữa nghe.
            Còn DƯƠNG, sao con chẳng biết hổ mặt thẹn lòng, thậm chí cho đến nổi anh em khuyên dứt, con lại lấy lời phản đối rằng, tự ai để bỏ chi cũng đặng. Nếu như vậy thì Thầy e cho phải xa miền Cực Lạc mà chìm đắm vào cửa Phong Đô, thời còn chi là Tông Tổ, Vậy phải tự tỉnh mà răn lòng sửa nết, nếu không sau chớ trách Thầy sao không độ dẫn đa nghe.     Vậy như con cùng SAI, Thầy dạy phải chịu tội với cả anh em trong Đàn của con, chớ đáng lẽ phải chịu tội với cả nhơn sanh mà chớ, ấy bởi vì còn mặt tín đồ, cùng là Chánh Phó Trị Sự cũng vậy. Nếu trong địa phận nhỏ thì chịu tội trong địa phận. Vậy khá tuân mạng nơi Thầy, thì Thầy mới có phương mà xin chư Thần Thánh Tiên Phật giảm tội vô vi ở chốn Ngọc Hư cho nghe.
            Còn DUƠN cũng phải y luật nầy mà tự tỉnh, nếu tái phạm thì trục xuất khỏi Đàn, cùng chạy tờ Hội Thánh chẳng nhìn là Đạo.
            Vậy Thầy khuyên cả thảy các con thấy gương tua tránh, mựa chớ cho lầm. Thầy ban ơn cho cả thảy các con cái nam nữ lưỡng phái. Thầy thăng.

            Ngày 1-9-Nhâm Thân  (dl 30-9-1932)
            NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ  giáo đạo Nam phương
            Thầy mừng các con.
            Những lời Thầy dạy trước các con chẳng chịu thật hành còn mong chi dạy Đạo. Còn như các con hỏi đó thì

chẳng qua là lo hoài tuồng thế lực mà bỏ những chuyện dạy dỗ của Thầy trong ngày 18, vậy chớ nên cầu hỏi chi nữa.
            Giảng Hòa chẳng tiếp, đức tánh chẳng cho. Vậy khá chung lo, đôi lời dặn đó, nương gió lên mây. Thầy thăng.

            Tái cầu :
Nhứt  thuyết giữ ngôn  hành  thử  sự,
Nương   nương  tảo  đáo  tả  tình  thư,
Nhược vi tạo Thảo Lư  Đường thượng,
Cấp  trạch     nhơn   bỉnh   toán   cơ.

            Nầy chư Hiền hữu, Tệ muội tài sơ, thơ chẳng giỏi, để lời thường chỉ rõ việc hư nên. Nay như muốn lập Thảo Đường cho có vẻ thành tựu thì phải ký tên Luật điều Chánh pháp cùng duợt sổ Minh Thiện cho rồi, thì giao cho kẻ chưởng hành, rồi truyền bố ra các Ty, phải đồng lập thân hành đạo, công quả tạo thành, còn như phép của Chánh phủ, dầu chưa cho đi nữa thì cũng khởi hành trong tuần Mạnh Thu nầy nghe.
            Thôi Tệ muội từ đàn. Xin thăng.

            Ngày 7-10-Nhâm Thân  (dl  4-11-1932)
            ĐẠI  CÀN  PHÙ  SỨ  giáng đàn
            Ngã thị Phù Sứ khả hỷ chư Hiền hữu.

            Kham thán hồ, chư Hiền hữu vị tri cơ. Nay cầu chi cho nhọc, vì chư Hiền hữu quá nên lờn dể mạng lịnh của Giáo Tông truyền dạy, nhưng mà cũng tại kẻ phò loan còn mờ hồ, kể cho mình giả dối, chớ chẳng hề nhận chắc là Thần Thánh, đến dạy dỗ cho những cơ bí mật ấy, nên coi như tuồng chiêm bao bóng bọt vậy thôi.

            Nầy chư Hiền hữu, kẻ phò loan lại cãi như vầy : Chư Hiền hữu nghe, vì chẳng phải là chẳng vâng, nhưng mà làm sao cho hiệp cả nhơn tâm thì mới đoán chắc  cho là Thiên ý, nên mới để vậy ngồi coi cơ tạo xây vần, chớ chẳng chịu ra mà thi thố những điều chi cả.

            Vậy chư Hiền hữu có thế nào mà chấn chỉnh cho hoàn toàn, phải đồng tâm tận ý mà lo lấy, thì mới mong ngày Giáo Tông thuyết Đạo cho. Còn như Chí Tôn cũng muốn ngự lâm đàn, mà Giáo Tông lại xin cùng Chí Tôn chớ giáng thường, làm cho cả chư Hiền hữu coi ra rẻ rúng mà khinh mạng, thì Người không dạy dỗ đặng. Nếu như người có quở trách thì lại cầu Chí Tôn. Vậy chẳng khác nào chư Hiền hữu bỏ mạng lịnh của Người mà không cần đến.
            Thôi Ta tỏ cho chư Hiền hữu rõ chút ít đó thôi. Ta thăng.

Ngày 18-10-Nhâm Thân (dl 15-11-1932)
THI :
Lâm sơn nguyệt chiếu mộc phân chi,
Tử    lộ   du    hành    ngộ   hữu    thì.
Đại   thọ   kỷ   nhơn   tri   thử    tánh,
Sơn  nhân   thậm   quí   cảm     khi.

            Chư nhu coi kẻ nào mà giáng đàn đó vậy hử ?
            Mậu bạch : Đức Lý Giáo Tông.
            - Không phải Ta là Giáo Tông đâu ? Ấy thiệt là “Thằng Trích “ . Thiệt Ta nghĩ cũng nên đáng bỏ, nhưng vì ráng nói đôi lời cho rõ, rồi liệu lấy mà làm. Ta hỏi vậy chớ việc Nông viện do đâu mà tạo, nói đi.
            Chánh Trị Sự bạch : ...................
            Ta hỏi ấy mà chi ? Chớ cũng chẳng phải Ta chẳng rõ. Vậy lập Thảo Đường chưa ?
            Không trúng chi cả, như lời nói ấy ăn năn sau muộn. Ta cũng muốn nói, nhưng mà thôi, để cho cơ đời tính thử thế nào, chớ Thảo Đường chưa cử  động, mà bảo đàn chung trí tạo phần nông viện thì phải ra cơ trở ngại. Ta muốn phân cho cạn lý, nhưng  chẳng có quyền, thôi thì chư nhu tính lấy, từ bi miễn lễ cho Ta. Thăng.

            Tiếp đàn :
            Thầy buồn cho các con đó.
            PHƯỚC  đọc cho rõ anh em con nghe.
            Sao đó con ? Thôi để Thầy tái tiếp giảng Hòa cho rồi, còn việc đó ngày khác sẽ phân.
Dạy cả thảy nhơn sanh tỉnh tánh,
Lấy từ bi mà lánh sân si.
Toan lo cho Đạo kịp thì,
Đỡ nâng Nhơn loại chung qui một trường.
Trong tám tiếng phân tường giai cấp,
Giọng cung thương cao thấp tùy nhau.
Dốc chỉ võ hiệp thanh tao,
Lục căn Luật Lữ phân sao cho điều.

            PHƯỚC đọc từ câu phá.
            Thầy vì quá thương nên mới tái đàn, nhưng chẳng nối dài, mà chỉ lần luận tóm tắt cho rồi.
            Thầy từ các con. Thầy thăng.

            Ngày 24-10-Nhâm Thân (dl 21-11-1932)
              ĐẠI  TIÊN
            Lão chào chư Hiền hữu.
            Lão hỏi chư Hiền hữu, vậy chớ cuộc đời viễn kiến của chư  Hiền hữu ngày nay thế nào, có đặng chăng há ? 

            Ấy là một điều chư Hiền hữu chẳng tuân mạng lịnh nơi Lão, mà làm cho có điều rắc rối như ngày nay đó chăng ?  Rồi rồi đa, đủ trí chưa, chư nhu há ?
            Vậy nay nhìn lời tiên tri của Lão chăng ?
            Nầy chư nhu nhớ lời Lão nói tay trắng dìu người, nay đã rõ minh bạch là đó, còn chi lấy tình đời mà khỏa lấp tinh thần nữa chăng ?
            Nầy chư nhu, Thuộc Thánh giáo Hiệp tuyển trong trang số 8, câu 31 chăng ?  Lão hỏi Thập nhị Kiểm duợt đa, nói đi.
            - Bạch Ngài : Không thuộc.
            Ngốc lắm, chẳng có kẻ nào hiểu chi cả. Vậy Lão nói cho khá nghe : Câu 31 là câu nói về phận sự kẻ Phò loan là Tướng soái của Thầy. Vậy chư  Hiền hữu luận coi phần Tướng  soái làm sao phải phép mà dìu độ tam quân. Khá luận cho Lão nghe.
            Lão bãi đàn, chờ chư nhu đáp, rồi Lão phân cắt phận sự cho. Lão thăng Điện.

            Tái cầu :
            Nầy chư nhu, luận ấy hiệp nhằm đề, nhưng không đủ lý. Nghe Lão phân cho rõ.
            PHƯỚC  đọc câu Tướng soái làm sao ?
            Phước bạch : ...................................
            Nghe Lão phân cho cạn, phần Tướng soái có đủ 8 đức, tức là : Hạnh, Đức, Trí, Lực, Oai, Nghiêm, Minh, Chánh , mới là đủ phận.
            Nhưng Tướng soái mà không oai lịnh thì ba quân sợ giặc mà không kiên Tướng soái, không phục thì tất nhiên
loạn hàng thất thứ, còn hiệu lịnh chẳng nghiêm thì ba quân sợ giặc  mà không kiên Tướng soái, thì trăm trận trăm thua.
            Vậy nay chư nhu nhìn rằng :  Quân hữu Tướng, Long hữu Vân, thì Lão phải phân phần trách nhiệm cho.
            - PHƯỚC, PHÒ, PHÚ, MẬU  : quản phần thuyết Thánh giáo, các việc Văn phòng.
            - KỲ, CHƯƠNG, NINH, CHÁNH : quản phần Lương viện, thâu xuất phân minh, chấp cả tiền bạc các Ty mà vận động các nơi.
            - AN, PHUÔNG, GIAO, DUƠN :  quản phần Công, Nông, Thương, Nghệ. Mỗi Ty sắp đặt tạo tác riêng phần, chớ chẳng đặng chung, nhưng mỗi nơi có đặng bao nhiêu tư  bổn  đều phải chạy tờ giấy cho trong đàn hay, hoặc xuất phát cứu cô độc viên thì cũng phải chạy tờ về đàn.
            Ấy là phận sự riêng của 12 vị Kiểm duợt.
            Còn như ra Thánh giáo thì phải hội nhau cho đủ mặt mới đặng ban hành, còn kẻ phò loan thì sắp đặt nơi Thảo Đường , thì Lão đã dạy TRỨ rồi, nó đã có chỉ cho PHƯỚC  coi và nói với TRUNG rõ rồi.
            Vậy nay chư nhu nghe nơi đó mà thi hành, nhưng  kẻ phò loan làm không đúng theo Thiên ý, mà Lão không dạy thì Lão thiếu phận, phải chịu tội chung cùng kẻ phò loan nơi Ngọc Hư Cung với Đức Chí Tôn.
            Thôi Lão ban ơn cho. Công nhận Sĩ Tải. Lão thăng.

            Ngày 20-11-Nhâm Thân (dl 17-12-1932)
                         LÃO  QUÂN  giáng đàn
THI :
Sum sê ba nhánh trái riêng  nhành,
Con  thảo  dâng    thế   nể   danh.
Già  thảy  ưu  thân ,  thân      thể,
Chàng nay khá tập dạy quần  sanh.

            Nầy chư nhu, Lão muốn cho chư nhu làm sao mà vẹn giữ cho trọn lời của Đức Chí Tôn phán dạy, giữ Luật Giáo Tông mà hành chánh. Vậy Lão hỏi cả chư  mônđệ của Chí Tôn có làm theo trong mảy mún gì chưa ?  Lão coi mòi chẳng thấy chi cho có ích theo những lời dạy dỗ của Chí Tôn. Thôi Lão từ chư môn đệ. Lão thăng.

            Tái cầu :
                             Đức    GIÁO  TÔNG
            Lão thấy chư nhu cầu, mà bắt buồn  cười : Đứa tính một nơi, kẻ toan một ngả, mà lại hỏi những chuyện lớn lao đặng cho Lão chỉ rồi để đó, mà làm trò cười cho thế phải chăng  chư nhu há ?
            Nầy chư nhu, nội đây như đồng vâng mạng thì Lão sẽ phân .
            TRUNG bạch : .........................................
            Ờ, vậy có sợ thì đừng hỏi chớ.
            TRUNG bạch : ...........................................
            TRUNG Chắc không ?
            - Bạch : Chắc.
            Vậy Lão nấy cho, đệ tử lo cùng TRỨ mà sau như có chẳng trọn , ấy mới thế nào ?
            TRUNG bạch : ............................................
            Nầy chư nhu, rất may thay cho Lão, nay hai đứa phò loan đồng lấy can tâm mà quyết nâng đỡ cho vững vàng  nền Chánh giáo, khắn chí mà lập Thảo Đường. Ấy là muốn làm gương cho chư nhu chen bước lấn vào, nên mới    

quên mình mà cam bảo kiết cùng Lão.
            Nầy chư nhu khá nghe :
Gặp  cảnh  khổ  tùy    xây  chuyển,
Lập  Minh  Từ  trước  diễn   thi   văn.
Chẳng     lo     kẻ     thế     lời     rằng,
Lập thành Thánh Thất toan ngăn trễ giờ.
*
Chia  mỗi   sở   làm   như   ngôi   ở,
Mới  toan  lo  rộng  mở  cảnh  xinh.
Hữu   biên   phải   tạo   Dịch   Đình,
Tả thì lại tạo Thơ Sinh  kinh truyền.
*
Sau sẽ tạo  Thảo Đường  bửu  điện,
Trước Thích Ca ngự hiện Kim thân.
Lão    khuyên   mau   khá    lo   lần .

            Chư nhu, Phò loan khiếm thần lắm. Lão ban ơn cho chư nhu. Lão thăng.

Đại Đạo  Tam Kỳ  Phổ Độ
(Đệ bát niên)

THÁNH GIÁO - MINH THIỆN ĐÀN

Ngày 2-Giêng-Quí Dậu (dl 27-2-1933)
Nhứt đán nguơn  tiêu  nhơn vật Xuân,
Song thập  nhựt  trung ngật hiệp quần.
Phụ   tả thượng văn  gia hạ ngũ, (ngọ)
Nẩm nhơn tâm vọng khuyết tam trừng.
                  Ta chào chư Hiền đồ của Đức Từ Bi. Kiếm thử coi.
Ta thăng. (Giải 4 câu thơ trên là 4 chữ nho : Đại Càn Phù Thế).

Tiếp đàn: Đức    GIÁO  TÔNG
PHƯỚC, nghe mà kiếm hiểu nghe.
Lão mừng cả thảy chư môn đệ.
PHƯỚC nghe, viết cho trúng điệu, đừng cho sái nghe.
Lý đoan hà dị cảnh dương xuân,
Kiều thiết khuyết tây tử hiệp quần.

            Nghĩa là vầy : Tinh kiều thiết tỏa, PHƯỚC biết rồi há ? Ta chẳng cần giải, nhưng mà Hiền đồ giải rồi sau Lão sửa cho. Tiếp nghe :
Hiệp chỉ nguơn tiêu nhi biệt khẩu,
PHƯỚC, nguơn tiêu là sơ nhứt, biết chăng ?
Nhơn hựt phá tung luyện tánh trừng.

            Theo vận trước của Phù Sứ. PHƯỚC viết sửa lại cho trúng chữ, đem Lão coi. TRUNG viết nghe.

            Nầy chư Hiền đồ,nay Lão muốn chấn chỉnh cho hoàn toàn nên viễn lập Minh Từ ấy làm cơ thể của Đạo cho đặng cao minh. Vậy theo lời của Phù Sứ dạy ấy thì trong 20 đây phải thật hành theo thể cách. Lão chỉ cho đó nghe.
            PHƯỚC, Lý đoan là gì ?  PHƯỚC  bạch : ................
         - Phải đọc trọn câu sách ,
            PHƯỚC  bạch :  Đệ tử không hiểu.
            - Thị nguơn đán sơ nhứt nhựt, Tiên đạo chỉ tại trừng tâm thanh tịnh khả dĩ an thần. Cái cơ đắc đạo mới có ngày hầu đoạt đặng.
            Vậy chư Hiền hữu phải ráng  tập lần nghe. Còn chí như Minh Từ, chẳng thuyết thì Đạo thiếu Tinh thần, rồi thì mong gì mà đoạt đặng huyền bí chơn truyền.

            Vậy Lão khuyên cả chư nhu trong Trường Minh Thiện của Lão xin Chí Tôn ban cho.  Đây phải phải ráng chung tâm mà hành sự .

            TRỨ, mi muốn để những lời của Lão dạy mi đặng để hờn riêng cho chư nhu, thì chước ấy hay, nhưng mà có chỗ hại. Nếu làm cho hóa giận thì Lão e phải hoại, là đến khi mà muốn tỏ ra cho đủ bằng cớ thì nư  giận đã tràn, e khó thâu lại chỗ Vĩ Lư.  Vậy phải nói trước mới đặng.
            Thôi Lão ban ơn lành cho cả Đạo lưỡng phái trong Đàn. Lão thăng.

            Ngày 15-Giêng-Quí Dậu (dl 9-2-1933)
              ĐẠI  TIÊN  giáng đàn
            Chư nhu cầu chi nữa há ?
            Thôi đi, nay Ta kỳ cho chư nhu trong tuần Trọng Xuân nầy mà chẳng có thể hành theo quyền lịnh của Lão thì Lão sẽ bế cơ bút, thì chớ mong hỏi Lão nữa nghe.

            Còn như Minh Từ là chỗ để tuyển chọn hiền tài, nếu chẳng có thì dẫu lập chi cũng là vô ích, là vì muốn che lấp văn tài,  thành ra lập một phường vô nghĩa háo lợi cầu danh, thì có ích chi cho Đạo, mà rồi thành ra cơ thể của trò đời cười phỉnh đó thôi.

            Nầy chư nhu, nay Lão giáng đây thì Lão cũng để ý mà nâng chư Hiền đồ lên thêm một bước Đạo, nhưng ngày nào chẳng trọn phận sự thì Lão sẽ phế bỏ cho đành.
THAI :
Buồn thế sự nửa đường trở bước,
Lấy mưu chi xông lướt đường mê.
Nhìn con nguyệt xế mà buồn,
Chờ cho nhựt rọi soi luồng cảnh mê.
Nhựt nguyệt chiếu dương hề hữu chánh,
Nhị thập hầu hữu khẩu đề văn.

            Trước câu văn Buồn thế sự  là làm sao ? Thôi để Lão trở câu nầy cho rõ ý. Đọc lại.
Mùi thơm tho của thế bày trò,
Vừng nhựt lánh còn lo chuyển lại.
Qua mấy độ còn thêm bền sức,
Làm cho nên đáng bực lương thần.
Biết hòa nhau ái quốc ưu dân,
Mới mong để ngôi thần bền vững.

            Tái cầu :
            Nầy chư  nhu, Lão chẳng nệ nhọc nhằn nên kềm kẻ phò loan toan dạy dỗ, nhưng mà nó tản thần hoài. Vậy chư nhu muốn cho có ngày hiệp Lão mà học hỏi thì phải cần tạo tác các việc Lão truyền, mới mong Lão tái hiệp, bằng không sẽ đừng trông nữa. Hai đứa thủ bút  cũng nói tầm ruồng , đọc lại cho chậm. Phò loan thêm vọng mãi. Vậy Lão từ chư nhu. Lão thăng.

            Ngày 15-2-Quí Dậu  (dl  10-3-1933)
            NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
            Thầy mừng các con, nghe :  
  vàng  trổi   giọng   gáy  mừng  Xuân,
Thanh vắng đêm trường nhớ Chúa Xuân.
Nay  gặp   Xuân   đây   ta   hỏi   nhỉ,
Năm nay ước đặng bấy nhiêu Xuân ?
*
Đáp rằng tám chẳng kể nầy Xuân,
Nay lố màu vàng rước Chúa Xuân.
Vì bởi hỏi  Xuân,  Xuân  phải  nói,
Xuân  nay  đủ  sức  thổi  reo Xuân.
*
  mi  khoe  giỏi  thổi  reo  Xuân,
Vậy  chớ  chừng mô rỡ tiết Xuân.
Kề  nhĩ  lời  phân  nghe  nhỉ  nhẻ,
Xuân mãn hồi Đông lại tái Xuân.

            Nầy các con kiềm hiểu.
            Thầy ban ơn lành cho các con. Thầy thăng.

            Tiếp đàn :
             Đức  LÝ GIÁO TÔNG
            Lão mừng chư Hiền đồ.

THI :
Cười   cười   chư      gặp  trời  Xuân,
Tuyết   ánh   cỏ   cây  đẹp  vẻ   Xuân.
Trải lá nâng sương dường đượm ngọc,
Khoe màu  xanh  biếc  để  chào Xuân.
*
Chào Xuân nên phải rước  ân Xuân,
Đầm  ấm  trời  Nam  tiếp  gió  Xuân.
Hoàn    vạn  linh  đều  vọng  mến,
Xung xăng hoa thảo đón ngừa Xuân.
                                                                                                           Ta thăng.

            Ngày 1-3-Quí Dậu (dl 26-3-1933)
                   NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ tá danh CAO ĐÀI giáo đạo Nam phương

THI :
Buồn bã đêm  thâu  lụy  ứa  tuôn,
Lời khuyên con trẻ  rõ căn nguồn.
Bền tâm khá dựng nên  nền  thới,
Để trễ khôn ngừa nước chảy tuôn.
*
Chảy tuôn công cán mấy  năm  rồi,
Rồi   tiếc   than      quí   ủa   thôi.
Thôi chớ nên than than chẳng đặng,
Đặng  nên    mất  tại  buông trôi.

            Nầy các con, khi nảy Quan Thánh giáng đàn, nhưng vì Giáo Tông các con chẳng cho tỏ bày những chuyện chi mà dạy dỗ các con, nên Thầy thấy cũng đau lòng, mà bởi vì Thầy đủ quyền hành mới đặng, chớ không thì cũng như ai, thì các con cũng không phương trông cậy chi nữa.
            Vậy các con tính lấy, chớ Thầy chẳng đặng ép lòng Người mà ở dạy dỗ các con cho đặng.
            Vậy Thầy ban ơn cho các con. Thầy thăng.

            Ngày 1-4-Quí Dậu  (dl 25-4-1933)
            Đức    GIÁO  TÔNG
            Á thôi, chớ cầu lụy làm chi.
            Lão quá chịu ép lòng mà dạy dỗ, nhưng vì chư nhu chẳng hề cần đến nên nổi cơn thích lịch thần oai.
            Nầy chư nhu nghe Lão kể tội mỗi đứa cho mà nghe :
            - Thánh giáo chẳng ra : Phước, Phò, Phú, Mậu.
            - Lương viện : Ninh, Kỳ, Chánh, Chương, thì lại phế.
            - Công, Nông, Thương, Nghệ : Giáo, Duơn thiếu phận. Phuông, An hành không chánh lý. Những tờ tư bổn chớ chấp nữa nghe, giao cho phần Lương viện nó hành sự. Phuông, ấy là phần ai nấy giữ , trách nhậm chẳng lầm, như vậy mới khỏi lời nghị luận.

Ối thôi ! Nói thì nói vậy,
Chớ cuộc thế trò đời biết bao nhiêu kẻ,
Dùng thế lực mà bỏ khoan dung,
Lấy quyền hành quên bác ái,
Lấy danh dự  ép tài tình.
Cuộc trò đời thấy vậy càng kinh,
Giảng tận lý nói binh nói hiếp.
Dầu dạy đến buổi đời mạt kiếp,
Cũng không trừ dứt nghiệp quyền danh.
Xúm đầu nhau thế lực giựt giành,
Để ngàn thuở ô danh thanh sử.
Lão khuyên hãy hồi tâm cư xử,
Để lòng công mới dự Thần Tiên.
Ở đời đây là chỗ ưu phiền,
Vui chi đó thế quyền danh lợi.
Thấy lẽ phải thì mình khen ngợi,
Việc trái thời toan gởi ngoài tai.
Dấu phải người mình lại khoe hay,
Hay như thế tật tài ai phục.
Dầu lẻo mép đưa qua một lúc,
Chớ tai đời trong đục đều thông.
Vậy Lão khuyên công lý cân đồng,
Bỏ tánh tục noi lòng Tiên Thánh .
            - Đọc.
            Nầy chư nhu, từ đây chẳng thật hành, còn để dùng quyền hay là thế lực mà tới trước trở ngoái ra sau, thì sẽ coi Lão có đủ quyền hành mà phạt răn trừng trị hay không cho biết nghe. Lão từ chư nhu.
            PHUÔNG, Hiền đồ chớ nên hỏi Lão, Lão chưa hề nói đâu . Lui đi. Ta thăng.
            Ta sẽ cho kẻ khác nhập đàn.
            ĐẶNG,  Phụng thừa ngọc lệnh, lãnh chỉ Giáo Tông, Tiểu muội nhập đàn.
            Kính mừng Quí Huynh, Tỷ, chịu lỗi với anh Phò loan đó, xin chớ phiền lòng cùng Em trong giây phút.
            Nầy mấy anh mấy chị có lòng chiếu cố, Em rất cảm thâm ân. Vậy Em xin để đôi lời quê kệt đặng làm kỷ niệm ngày nay.
THI
Tuổi hăm hai phận số không dài,
Cái  mạng  chi    lắm  trở  gay.
Hề  cúc  hề  sanh ,  ơn  chẳng trả,
Lại  đem  hồn  phách  ẩn linh đài.
*
Linh  đài  dầu    phẩm ngôi cao,
Nhớ  nghĩa     lao   ruột  tợ   bào.
Ám trợ thung huyên đền nghĩa nặng,
Mười  ơn  xin  thiếu  dạ   càng  đau.

            Đêm tàn canh lụn, thần mệt Phò loan , xin tạm mấy hàng hòa thi chơi kẻo sáng, khi khác sẽ luận việc gia đàng.   Nầy Anh Sáu, thi điếu, cám ơn. Vậy Em hòa xin Anh chấm sửa nghe Anh.
THI :
Đừng thương em  bởi  số  hăm  hai,
Hãy  trách  quên  ơn  cúc  dục  dày.
Tre chịu khóc  măng,  ai  ghét  lắm,
Gương soi trinh thục, thế khen hoài.
Mười  ơn   thiếu   đó   xa   trần   tục,
Tám   đức   đủ   đây   đến  Dịch  đài.
Bậu  bạn   thương   tình   xin  bái  tạ,
Kệ  kinh  nào   dám   chịu  khen hay.

            Vậy nay Em kính chúc Quí huynh Quí Tỷ ráng mà thúc liễm đạo tâm.
            Thôi để cho Em lui, rồi sau đây cũng có ngày tương ngộ, Em xin kiếu.

Ngày 20-4-Quí Dậu  (dl  14-5-1933)
      NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ  giáo đạo Nam phương
            Thầy mừng các con.
Đạo vốn khai độ thế,                         Kẻ trần lại quá mê,
Lời truyền hay lờn dể,                       Tiếng ngọc chẳng kiên đề
Hỏi ra đều thiếu lễ,                            Mỗi việc chẳng hề lo,
Quá buồn cho lũ nhỏ,                        Bỏ phận chớ không lo,
Mọi điều bày chẳng rõ,                      Sợ thế cứ rút co.
Đạo là Thần mở ngõ,                        Cứu chúng khỏi đường co.
Nguồn Tiên đành quên đó,                Nẻo tục cứ lần dò.

Lấy lực đời yếu mạnh mà so.
Bỏ Thánh đức Thầy cho đủ luật.
Chẳng hề để cho đời ép bức,
Chớ nhẹ tâm bỏ lý tức dụng quyền,
Cái cơ đời Lão sửa đã gần yên,
Khuyên con trẻ nắm giềng phăng tới.

            Thầy ban ơn cho các con.
THI :
Ninh   tịnh   con   tua  giữ  trọn  bề,
An   mình   tùy  phận  vật  ưu   thê.
Oan khiên đã dứt , đừng mong kết,
Nếu   kết   ngôi   xưa   ắt   khó  về.
*
Nên  chăng  con  phải   tập   mình   con,
Hiếu  nghĩa  khuyên  gìn  dạ  nghé  con.
Đạo đức ráng nương đường thiện chánh,
Từ     tâm    cần    sửa    khỏi        con.
*
Những  lời  con  hỏi  nghĩ     đau,
Dạy   trẻ   gậy   nương    nại  nào.
Những tưởng con nên trang Đạo cốt,
Đâu      trẻ   biếng   bỏ  ngôi   cao.

            Ngày 7-5-Quyí Dậu (dl  30-5-1933)
      NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đao Nam phương
            Thầy mừng các con, các con nghe :
            Các con coi việc đạo rẻ rúng quá, còn đời là trọng, nên lập Đàn để cầu hỏi những chuyện trò chơi của thế, chớ chẳng hề lo điều nào bổ ích cho Đạo cả,

            MẬU chơi há ?
            Khi không mà dám lập một đàn đặng  cầu vong mà chơi đó thôi. Muốn hỏi các con một điều nhưng mà buồn, thôi để các con vui phỉ theo đường vật chất, đành quên phần đạo đức.
            Vậy từ đây các con các con cứ cầu vong đặng tầm quỉ mà học với nó nghe. Chớ đợi lịnh Thầy cho vong cho vong hập đàn. Thôi Thầy thăng.

            Ngày 10-5- Quí Dậu  (dl  2-6-1933)
            NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ giáo đạo Nam phương
            Thầy mừng các con.
            Nầy PHUÔNG, sao con khờ quá ! Việc đạo không xong, cong lưng nghe lời thế. Muốn việc riêng nhà, cho vừa ý đó thôi. Nếu chẳng có kẻ phò loan nói thì con cứ nghe theo miệng thế. Bởi các con làm vậy nên Thái Bạch bỏ, chẳng hề dạy dỗ chi cả. Vậy có đáng buồn cho chăng há ?

            Thầy cấm từ đây chẳng đặng cầu chuyện gì ngoài cơ thể của Đạo nữa nghe. Cả thảy các Thiêng liêng đều phải vâng lịnh nơi Giáo Tông các con sai khiến mà thôi, chớ chẳng hề trái lịnh của nó đặng, mà nay nó đã bỏ lẫy thì không lý nào cho các Thiêng liêng đến bao giờ. Vậy các con khá tự hối mà sửa đương giềng Đạo cho vui lòng nó thì mới đẹp dạ Thầy nghe các con,
            TRỨ bạch : ......................................
            - TRỨ, con còn ngại gì nữa, không hề gì đâu con.
            PHUÔNG, VÀNG, hãy lấy trí lực tinh thần mà tự lập y theo lời Thầy đã dạy trong ngày 20 tháng 4 đây mà thi hành.
            Thôi Thầy ban ơn cho các con. Thầy thăng.

Ngày 28-6-Quí Dậu  (dl19-8-1933)
          Tôi thiệt là quê dốt mà làm rộn các anh. Vậy chớ cũng giả đò lanh, khuấy chơi buồn mấy ảnh. Vậy để tỏ tánh danh, Tôi vốn người Cao Lãnh, tánh VÕ VĂN HANH, lúc nọ còn sanh, thiệt lòng thành niệm, để kiếm Chơn truyền, mong vào Minh Thiện, nhưng không mãn nguyện, tủi phận vô duyên, đến thác cũng nguyền, đến Trường thính thiện. Ngày nay kiến diện, xin miễn lễ cho.
            Thưa anh, xin tỏ chuyên Ông Xanh, Ông Đỏ làm .
Mấy anh như buộc  phải  mằn mò,
Xanh  Đỏ    người  phá   Đạo  to.
Nhưng vậy trối thây đây chẳng sợ,
Hết  đi  phá  đặng   phải   nằm  co.
            Anh phò loan nhỏ nghỉ đi.
            TRUNG nói : Nếu nghỉ thì nghỉ hết.

            Tiếp đàn :
            Mấy anh làm khó, nở bỏ lòng em, đâu dám đem dạ phiền. (Xin anh làm mau mau, lâu quá ! Cười,)
            Mấy anh thiệt tưởng em điên sao chớ. Cười hối đó thị khờ, không không đừng cười chớ.
            Để em trả lời Anh phò loan, nói em lấy luật nào mà cho anh phò loan nhỏ nghỉ ? Nên ảnh nạnh. Vì vậy nên em mới nói, bởi anh nhỏ bịnh,  thần  tiếp không trọn nên em muốn cho ảnh nghỉ, đặng anh cùng tôi hiệp thần cho dễ mà mau. Vậy xin anh nghỉ coi phải không ?

            Chớ nhiều khi anh chấp cơ như vậy mà thần không trọn thì Chí Tôn hay là Giáo Tông cũng cho anh nghỉ. Ấy vậy luật nào ?
           
Đây xin lỗi mấy anh, để em phân :
            Cái Đạo làm người giữ khiêm cung, chẳng quá vui cười mà mất thể thống, thì thất người quân tử. Đạo nơi mình gìn giữ, chớ cho rằng chữ Đạo đâu xa.

            Hễ gái thì Đức bốn, Tùng ba, chớ cho sai chạy, ấy nhà nho phong, giữ danh tiết cho trong, như ngọc câu tùng phu, khá lọc lừa nhân.
            Khoan, hai anh để trí lo ra, em làm đã sai đề hết hai câu.
            Vậy thì em chịu lỗi, xin mấy anh chớ phiền, để mai mốt em sẽ sửa lại. Bây giờ xin nghỉ, mấy anh đã hết thần, chảy ghèn mà dít mắt. Tôi xin lui.

Ngày 12-7-Quí Dậu  (dl 1-9-1933)
                QUAN THÁNH ĐẠI ĐẾ  giáng đàn
Tài  phò     tắc   thủ   Quan   Trung,
Tam  lực  Đào  viên  nghĩa  khí  hùng.
Thiên vận tam phân khuynh địa trích,
Đại nhơn chí  Thánh  diệt  gian  hùng.

            Ngã hỷ chư nhu,
Đăng   sơn      đậu    lậu      sanh,
Thiên   tứ   sùng   văn   tự  tác  thành.
Tây  tịch   khôn  trung  gia  hữu  nhứt,
Bắc phương càn thương lực hoa hành.
Âm dương  hoành  khán  liên  chi  tự,
Tư cách bạch trung  kiết  mộc  thành.
Khả  khả   khiếm  vi  tu  tầm   khiếm,
Nhựt  cần  cận   tự   hóa   quần   sanh.

            Nầy chư nhu, coi đó kiếm hiểu nghe. Ta thăng.

Đại Đạo  Tam kỳ  Phổ Độ
(Đệ cửu niên)

THÁNH GIÁO - MINH THIỆN ĐÀN

            Ngày  8-9-Giáp Tuất  (dl 15-10-1934)
Tệ muội chào chư Quí hữu.
Thiếp mừng trượng phu đó.
Ghi  lời  thiếp tỏ lúc thuyền khơi,
To û máy  huyền    tỏ  cuộc  đời.
Đạo vẫn là đường siêu thoát khổ,
Thế  hay  tìm  nẻo   lợi   đua  bơi.
Hồi tâm giải cấu dây oan  nghiệt,
Tỉnh tánh cần trau mối Đạo  Trời.
Hỡi   hỡi   tỷ   huynh  bền  chí  cả,
Nêu danh cửa Đạo mấy muôn đời.

Từ buổi Đạo Đời tương phản, quyền lý chia hai,
Kẻ sánh của, thế so tài, mạnh ai khoe hay giỏi.
Buồn quá nghĩ thôi biếng nói, chẳng nỡ ngồi coi,
Kẻ thấp hêu đòi, người hay như mỏi,
Tình đời quen thói,

            - Xin Cô viết lẹ lẹ một chút.
            - Tại hai người nạnh viết, trở trách thiếp viết lâu, thấy cũng thêm rầu, hơi đâu phiền trách.  Theo việc phò loan thì bên dương định thần, bên âm đọc mới phải cho.

Khoe giỏi một mình, không thìn khiêm nhượng.
Phận hèn mà gượng, bực trí hay nương,
Vì kẻ không nhường, mình tường khó chỉ.
Nín là chữ vị, vị ấy vi nan.
Đạo luật đã ban, phân quyền chánh đáng.
Nghĩ suy cho cạn, đặng hãn mà làm,
Kẻo Đức Già Lam, lấy làm buồn bã.
Em xin từ giã hết cả đệ huynh.

            - Khó quá ! Khó quá ! Nhưng cũng ráng nài,
            Cầu Ngài xuống bút. Em lui đôi phút, trở lại cho hay.
                                                                                              Lui.

            - Cầu hoài Ngài không đặng , nhưng có khách cũng may. Em xin hầu tiếp.

            - Cậm sào. (Trung nói ngạo người ta đa)
            - Không ngạo ai đâu.
Cậm sào mà đứt nửa bên khoen,
Nguơn soái cầm binh mấy đứa quèn.

            - Cười chơi cười.
Công nghiệp gầy nên nên quá đáng,
Phụ tình không nỡ rẻ chia đàng.

            - Bàn coi. Trong đàn còn bỏ, có nói cũng không lo, để hư rồi ngó. Thôi thôi mặc họ, cảnh thọ mình lui.

            BẠCH  HOA chào chư Đạo hữu. Có Già Lam Chơn Tể ngự tại Điện tiền. Tôi bãi đàn cho chư Đạo hữu tiếp nghinh,
Môn   khai   chiết  liễn  hữu  vi  kiên,
Nhĩ khẩu đồ vương hiệp khải truyền.
Nhứt trận Huê Hùng nhơn kính phục,
Sát Huỳnh Cân tướng lập đương tiên.

            Nầy chư nhu, khá nghe lời :
Lão phân cho tỏ tường điều nghĩa nhân :
Chốn cảnh trần thờ đạo quân thân,
Nơi Cực Lạc đặng gần Thần Thánh.
Mượn cơ bút dạy đời sửa tánh,
Dụng câu văn tả cảnh trau mình.
Nam trung thì Nữ lại trinh,
Coi như Võ Mục chạm mình để soi.

            - Trung, Hiền đồ, giơ tay cho khỏi ghế vài phân.
Sử xanh chép để hẳn hòi,
Nhắc người quốc kiệt sao không noi cùng.
Nhớ hồi ngươi Đổng cầm cung,
Nghĩ cho cũng đáng anh hùng Việt Nam.
Bởi vì thương nước lòng cam,
Vùi thân tên đạn mong làm nguy nga.
Xưa kia người ấy cũng Ta,
Mà nay Ta lại thân ra thế nầy.
                                                                                                          Nghỉ.             

            Đêm mùng 2-11-Giáp Tuất  (dl  8-12-1934)
              ĐẠI  TIÊN  TRƯỞNG
            kiêm GIÁO  TÔNG Đ. Đ. T. K. P. Đ.
            Lão chào chư nhu.
            Ngày nay Lão giáng đàn đây là vì sao, chư nhu có rõ chăng ? Nói.
            Bạch Ngài : ..................................
            Không phải vì sự chung hiệp. Lão giáng đây là vì Luật hữu hình định án nên Lão giáng giảm Luật vô vi, phải xuống mà dìu dắt, chớ buổi trước Lão phạt thì phải nhờ nơi tay Hộ Pháp đỡ nâng. Nay chư nhu lại quá ư vô dụng, để cho đến đổi Hộ Pháp dã trách cứ đôi phen, mà coi lại cũng như keo tan hồ rã, nên dụng luật pháp nghiêm trừng, thì buôc cho Lão phải cần khuyên giải giảng dạy dắt dìu, nhưng chư nhu muốn tìm cho rõ cơ quan mà chuyển Đạo, thì cần nhứt là phải tuân y mạng lịnh Lão, mà tùng mạng lịnh Lão thì phải tùng theo kẻ phò loan.

            - Bạch Ngài, xin Ngài dạy chớ đệ tử không đủ trí mà hiểu biết.
            - TRỨ, mi mảng dùng dằng không thi hành đủ phận sự, lại sợ chữ quyền thì bao giờ tránh đặng. Lão nhắc lại buổi ban sơ, thì Lão đã giao cả thảy bộ sổ nhơn sanh  nơi Trường Minh Thiện cho ngươi với TRUNG chấp chưởng, ấy là quyền chủ trương của Trường Minh Thiện. Vậy ngươi là Chủ Minh Thiện, chớ nên phế phận, lỗi với Thiên điều.

            Lão đã dạy TRỨ cùng TRUNG như vậy thì Lão cũng nên nhắc cho chư nhu hiểu mà nhớ rằng : Kẻ phò loan là Tướng soái của Thầy, cùng có lời Lão đã hứa rằng, nếu chư nhu làm y theo lời của kẻ phò loan, tức là Thiên Thơ Lão sắp, nếu trọn tin theo kẻ phò loan mà thi hành, như sau có chẳng hiệp Thiên điều, thì tội Ngọc Hư Lão chịu chung với

kẻ phò loan.  
            Còn trong 3 diện của Ban Kiểm duợt cùng Chủ họ, Từ hàn, Thủ bổn, đều là có đặc biệt trong phần ấy.

            TRỨ đã rõ biết, Lão chẳng cần luận giảng.
            Vậy nay Lão chủ ý là có một ngày nào mà chư nhu biết nhìn kẻ phò loan cùng là phải nhóm nhau một bữa cho Lão khuyên nhủ đặng đồng tâm hiệp ý, rồi Lão cậy TRỨ cùng TRUNG sẽ sắp đặt quyền hành cho Chủ họ, cùng Ban Kiểm duợt cho thích hợp Đạo Đời, thì mới đủ quyền năng

mãnh lực cực kỳ vĩ đại, mà dìu đỡ tinh thần của toàn cả đạo nơi Trường Minh Thiện sẽ đặng vững vàng cho.
            Vậy chư nhu lo lấy. Lão từ chư nhu. Thăng.

            Đêm mùng 6-11-Giáp Tuất  (dl 12-12-1934)
           Lão chào chư nhu đó.
            Nay Lão hỏi chư nhu một điều là Hộ Pháp đã đương quyền hành chánh cả Hiệp Thiên Đài cùng Cửu Trùng Đài thống nhứt, chư nhu đây là môn đệ thì phải đối với một ông Thầy về phần xác thịt phải ra thế nào ? Khá nói cho Lão nghe. Lão cho ra nghỉ  3 phút, tính lấy cho rồi bổn phận,
            Bạch Ngài : .........................
             - Luận vơ nói vướng, chuyện nhỏ không thông.
            TRỨ, phải đưa Thánh giáo ngày mùng 2 cho chư nhu nghiên cứu, chớ giấu.

            Nầy chư nhu, nó đã hiểu nhưng cứ lánh quyền , giả như người không trí, mà đã biết. Thằng thiệt rất khó dạy, coi theo Thánh giáo. Chư nhu hiểu chưa, đọc luôn lời Lão hỏi chư nhu ngày nay. Chư nhu luận sao, nói Lão nghe.

            TRỨ quyết định không chịu.
            Nầy chư nhu, tính sao phải nói rành rẽ, biên làm kỷ niệm ngày nay.

            Lão sẽ kết án mà luận. Chớ chí như Hộ Pháp đòi chư nhu về Hội Thánh là xác thân thừa Thiên mạng mà thôi, còn tinh thần phải tìm phương bảo thủ cho Trường Minh Thiện, thì TRỨ cùng TRUNG mới đặng.

            Nay cả hai đứa định giao cho Chủ họ thì Lão chẳng thế nào bảo thủ đặng. Vậy nên bôi xóa chăng ?

            Nếu kẻ phò loan không lưu ý thì cả các sở Phước Thiện tất phải chia ly là tại tinh thần không kết hợp đặng.
            Vậy chư nhu làm thế nào cho vững đặng chăng ?
            Nầy TRỨ, TRUNG tính sao ? Hay là đành bỏ nhơn sanh  của Trường Minh Thiện  hử ? Cho ra nghỉ.

Đại Đạo  Tam Kỳ  Phổ Độ
(Đệ thập niên)

THÁNH GIÁO - TRƯỜNG MINH THIỆN

            Ngày 1-Giêng-Ất Hợi, 7 giờ sáng (dl 4-2-1935)
              ĐẠI  TIÊN  TRƯỞNG
            kiêm GIÁO TÔNG Đ.Đ.T.K.P.Đ.

            Lời truyền cho Hiền đồ phải để ý nhiệt thành vì Đạo mà tạo nền Phước Thiện cho rồi cùng tính làm sao mở mang dân trí cho đúng với cơ đời, thì bước Đạo mới là tấn hóa.

            Bạch Ngài : Giải cho đệ tử hiểu về câu “Mở mang dân trí cho đúng với cơ đời.” thì đệ tử tưởng thiệt là rất khó, vì đệ tử thường thấy Đạo Đời tương phản, mà Ngài dạy vậy thì phải tùng đời hay sao ?

            - Không phải vậy đâu. Hiền đồ nói Đạo Đời tương phản, đó là về phần luật đời xung đột với Đạo quyền chớ không phải là cơ Đời cùng cơ Đạo phản khắc nhau đâu.

            Thứ 1 : Hiền đồ phải biết rằng, Đạo là tạo Đời, thì trước phải dùng Nhân Chánh mà cảm giác nhơn sanh biết điền thân ái, cho khỏi nghịch lẫn mưu hại nhau. Đó là ba7o thể cho cơ Đời.

            Thứ 2 : Còn lập các phương nghệ cho chúng sanh nương đó mà nâng cao trí ý, cùng tự bảo ấm no cho Đời , đặng tầm các diều cơ khí. Đó có phải là dạy cơ Đời cho mỹ mãn chăng ?

            Thứ 3 : Hội Thánh hay là Phước Thiện đây là : Gây tình thân ái, bốn biển giao tình, lấy nghĩa hiệp quần ,

hóa dân tùng Đạo,thì các cơ Đời kia có ngày toàn bảo nhau cả hoàn cầu đặng tấn hóa mà tạo cơ thể hữu vi cho đủ, ấy gọi là Tiểu THiên Địa, thì mới có thế tri hiểu trong phần quyền pháp vô vi cơ tạo.

            Bởi cho nên các nước liệt cường kia gọi là Địa Tiên hay là Nhơn Tiên . Ấy cũng do nơi quyền Đạo dạy, cơ phát khởi nơi trí óc của con người mà sưu tầm cho ra phương diệu pháp của cơ hữu vi dường ấy. Đó có phải Đạo với cơ Đời là thích hạp chăng ? chớ không khi nào phản khắc với nhau đâu.

            Bạch Ngài : Vậy thì đệ tử lo làm sở dệt vải ước đặng chăng?
            - Phải lắm, nên lắm. Đó là Thiên ý không hề sai vậy. Thôi Hiền đồ hãy an tâm mà làm.
            Bạch Ngài : Vậy thì làm sao cho có đủ sức thì làm mới đặng.
            - Nầy Hiền đồ, phải lập luận sắp đặt chương trình mà tuyên bố cho các sở hay, thì Lão sẽ cóphương thế giúp cho trong phần ấy, không sao đâu mà ngại.

            Lão từ Hiền đồ. Lão thăng.

Đại Đạo  Tam Kỳ  Phổ Độ
(Đệ thập nhứt niên)

THÁNH GIÁO - TRƯỜNG MINH THIỆN

            Ngày mùng 8-9-Bính Tý  (dl 22-10-1936)
            Giờ Tý tại Đồng Nghĩa Đường.
            Lão mừng chư Hiền đồ. Nghe Lão dạy :
            Kể từ buổi Đại Đạo hiện thời tạo thế, thì Lão đã quá chịu nhọc nhằn, cầm quyền Giáo Tông mà xây chuyển Đạo Trời, là quyết lấy giọt  đau thương  đặng dìu đường thoát khổ, đặng độ nhơn sanh lên trên con đường ngân hải, làm cho nhơn loại biết chữ cộng hòa dung hợp mà sửa đời tranh cạnh thành thế giới hòa bình, nên lập ra Trường Minh Thiện đặng bày điều lành, vẹt lẽ quấy, tuyển chọn môn đồ đem vô con đường  chơn lý.

            TRUNG ráng tịnh thần nghe.
            Để đến thời kỳ ra đi giáo đạo lân bang ngoại quốc, lớn nhỏ có phần, thi hành phận sự, thì dẫu cho sang hèn, dốt nát, yếu đuối, phung cùi, thế nào cũng phải vùi thân vào cửa Đạo. Huống chi chư nhu đây cũng hiểu văn từ sểu sảo, tuy chẳng phải cao, nhưng cũng đủ phương hành đạo, sao lại sụt sè ?
Ôi ! Cơ đời giành xé, máy tạo nhẹ nâng,
Cuộc trần hoàn nhiều nỗi gian truân,
Đường thiên lý ngàn trùng diệu viễn.
Biết bao nhiêu tai biến lao lung.
Dẫu ai tài cái thế anh hùng,
Cũng khó vẫy vùng trong bể hoạn.
Cuộc đời chớp nháng như bóng ngựa thoáng qua.
Dầu san hô ngọc bích khảm nhà,
Đến rốt cuộc cũng tan như giá.
            TRUNG lo ra, muốn nghỉ không đặng đâu. Thôi tạm bãi đàn cho nó nghỉ.

Trong thế sự muôn điều cũng giả,
Có chi mà để dạ đua chen.
Vậy chi bằng cửa Võ mở then,
Đặng rèn lòng đưa bước,
Lấy tinh thần xông lướt đường mê.
Đoạt chơn như Bạch Ngọc đặng về,
Chớ tham luyến hồng trần không bách tế,
Mà đành đem Thánh thể dập vùi.

Há chẳng nhớ :
Buổi Mạnh Kha trọng Đạo quên nhà,
Lúc Phu Tử trải qua Tề quốc.
Xưa bực Thánh lưu danh chẳng mất,
Dẫu muôn đời các bậc Hiền nhân,
Cũng vì đời lập Đạo giáo dân,
Xưa như thế, nay cần như thế.
Vậy mới là môn đệ Nho văn.

                            Lão từ chư nhu. Ngày mai thiết đàn tại Thảo Đường.
                            Thăng

 Thảo Đường, ngày 9-9-Bính Tý (dl 23-10-1936)
          Lão mừng chư Hiền đồ.
            TRUNG tịnh thần không vững đặng.
            TRUNG Bạch : .......................................
            - Phải ráng tập.
            Lão mừng chư Hiền đồ. Nghe thi :

TUỒNG :       Tuồng   đời   lẩn   bẩn   nợ   bên   mình,
Muốn    dứt   oan   gia    phải    giử   gìn.
Nghiệp chướng kết nhiều nơi kiếp trước,
Nay   tùng   chơn  giáo  thoát   U   Minh.

            Vậy phải ráng giữ gìn đa nghe. Thâu.

VĂN :             Văn học  Nho phong  phải biết thì,
Rèn  lòng  tự  giác  đoạt  huyền  vi.
Ngàn năm một Hội Long Vân đến,
Chớ  để  đằng  đưa  chẳng  gặp  kỳ.

            Tu hành xá thân trọng Đạo nghe. Thâu.

ÂN :                Ân oán buộc mình phải lụy thân,
Cần tu  giải khổ lánh phong trần.
Vinh  hoa  phú  quí    chi  nữa,
Nữa phải trau thân thoát tục trần.
            Phải về ăn năn lại. Lão ban ơn cho. Lui.

            Nầy chư Hiền đồ, từ đây những kẻ mong vào Trường Minh Thiện thì phải trọn trường trai cùng hiến thân trọn vẹn, thì chư nhu mới đặng phép dẫn cử vào, chớ thiếu những lời Lão dặn đa nghe.

            Nữ phái còn mê muội lắm, phần nhiều. Lão rộng mở hồng ân  mà thâu vào cửa Đạo. Vậy hãy vào đây Lão sẽ khai khiếu cho.
            Thỉnh nước đem đây, Rượu, Bông.
            TRUNG vào giữa đây : Chấp Tinh, thủ Khí, tức dẫn

            lưu hành hoạch Thiên tam tự như thử, thừa hành Ngọc Đế, cấp cấp thỉnh Tam Thanh, đệ tử cầu lai chiếu giám. Đọc mà hành pháp, vậy tả thủ khuynh tiền, hữu thủ chấp tinh, trực ty  ư  Càn tượng. Phải.
            MẬU, chớ ăn cắp đa nghe.
            Nước, phải để lễ xuống đây.
            Chư nhu nhớ  Thánh giáo ngày 18, 19, cùng 30 tháng 6 năm Tân Mùi  không ?  Đọc ...............
            Ấy là lời của Chí Tôn để dạ từ bi mong cho chư Hiền đồ trổi bước thêm cao. Vậy nên khá ráng nghe, ráng nghe.

            Chư nhu, thi đức tánh của mỗi đứa nhưng đạo đức cũng giảng chung. Đọc.
            Bạch Ngài : ...............................
            - Đã hạp theo buổi nầy.
            Chư nhu phải ráng ra hành đạo, chớ có thối thác chối từ mà tội Ngọc Hư chẳng dễ đa nghe.

            Nói nội đoạn văn mà thôi. Để đọc bài 30 tháng 6 năm Tân  Mùi (Bài thi).
            Thấy chưa, ngày nay không còn giấu nên nhắc lại cho nghe.

            Nầy chư Hiền đồ ôi !
Cơ Đời dường ấy, máy tạo vần xây,
Cái thảm đời sẽ tới bên đây,
Lão đâu nỡ làm khuây cho đặng.
Thảm lụy, chư nhu có biết cho chăng ?

Thảm lụy vì thương cả chúng sanh,
Sanh đời tạân thế  nạn  tương  tranh.
Tranh vì vật chất không  tranh  đức,
Tranh đức mới gìn  vẹn  kiếp  sanh.

            Tái cầu lúc 3 giờ sáng :
Lão mừng chư đạo Nam Nữ.
Sĩ Tải đọc bài cho Lão chỉnh văn đã. Đọc.
Xưa như thế, nay cần theo như thế,
Vậy mới là môn đệ Nho văn.
Chớ gọi là tử phược thê thằng,
Mà đành lấp câu Đằng vương phong tống.
Đọc sách Khổng làm theo như Khổng,
Khuyến Lương, Yên, Triệu, Ngụy với Hoàn Công,
Kết liên giao đặng bảo Đại đồng,
Gầy thân ái cho người gìn kiếp sống.
Dầu thể chất lấp qua mà còn bóng,

            Kẻ phò loan tinh thần mờ ám, thoạt nhớ thoạt quên, nên  hành văn chẳng đặïng. Thôi để khi khác Lão sẽ dạy cho. Lão mừng chư Hiền đồ. Thăng.

Ngày 23-Giêng-Mậu Dần  (dl 22-2-1938)
          Thầy mừng các con.
            Vác con nghe : Vì buổi Đạo mới phôi thai, các con lại đủ tâm đức mà kềm đủ tinh thần cho đến  khi dông tố, trải qua mấy lượt, vẫn cũng ngồi yên trong thuyền Đạo, danh dự càng cao. Nầy các con, danh dự càng cao thì con đường vẫn lắm gay go, ráng dọ mà để bước, chớ nên phế phận mà lỗi luật Thiên điều, rồi Thiên cơ biến chuyển mà phải để hại cho quần linh, thì Thầy buộc chính mình các con phải chịu tội tình đa nghé.

            Nầy các con, buổi đạo tạo thời cải thế  thì cần phải có trí mới mong đoạt thành cơ chuyển thế. Hiện nay cơ đời sắp đổi thì các con phải cần độ rỗi  thế nào cho yên tịnh đặng chữa nạn   ách cho chúng sanh.
            Vậy Thầy dạy các con nắm chặt cái Giáo lý từ bi, công bình bất dị gầy chủ nghĩa đại đồng .
            Thầy ban ơn cho các các con . Thầy thăng.

            Tiếp đàn :
                                 LÝ NGƯNG  DƯƠNG
Cầm Tháp Lung linh  giúp Á Đông,
Cấm sơn dấy động tợ  cuồn  phong.
Phi   lai   còn   ẩn    chờ    mây    lộ,
Rồng mới dung mình  với núi sông.

            Nầy, chư Thiên phong, chư Đạo hữu Nam Nữ ráng tận tâm vì Đạo mà tạo tâm đức cho vững vàng thì mới hầu lánh khỏi cái nạn đời diệt chủng quá đổi gớm ghê. Vậy hiện nay, cơ bảo tồn đà phát lộ hiển nhiên trên mặt thế gian nầy, đã biết bao nhiêu công trình của Hộ Pháp sáng tạo. Vậy chư Thiên phong  nối bước hầu theo mà vẹt nẻo dìu đường  cho sanh chúng vượt qua bến khổ sông mê, cảnh đời thống khổ nầy nghe.
            Còn chư Thiên phong  muốn nơi đây kết tụ tinh thần, không chi hay , hãy thật hành theo Thánh giáo là đủ,

            Vậy T.T.T. cả cơ quan Hiền hữu đã muốn ấy thì chỉ có phần hội hiệp thương lượng  cho hiệp nhơn sanh, ấy là lẽ cố nhiên vậy.
            Thôi xin từ chư Thiên phong. Thăng.

 Thảo Đường, ngày 7-4-Mậu Dần  (dl 6-5-1938)
                        Phối Thánh  PHẠM VĂN MÀNG
          Mừng các bạn chư Thiên phong.
            Tự lập phân ban. Tệ đệ đây là thọ Thiên ân Phối Thánh Phạn văn Màng, chào các bạn Giáo Thiện, cùng chư Đạo tỷ Đạo muội.

            Trong hàng Thính Thiện  của Trường Minh Thiện đã thừa mạng nơi Lý Giáo Tông và Sư Phụ mà lập thành , nhưng chưa đủ phương hay  mà kềm chế. Ấy cũng do nơi Ban Kiểm duợt, cũng tại Hiền hữu Chủ Trường Minh Thiện mắc phải đi xa và không gia tâm chỉnh đốn, nên chẳng hoàn toàn, nhưng cũng vì Luật pháp đã phân địa phận chẳng đặng xâm lấn, thì quyền ấy đã đành, nhưng tôi xin nhắc lời của Đức Lý Giáo Tông lại cho Hiền hữu nhớ rằng : TRỨ, TRUNG đành bỏ Trường Minh Thiện chăng ? Hiền hữu khá nhớ.
            TRỨ bạch : .....................................

            -Phải đó, nhưng đệ đây sẽ tỏ cho chư Hiền hữu Giáo Thiện hiểu rằng, Người do Thiên mạng chớ chẳng phải là tư lịnh mà phải phạm đến quyền hành. Ấy vậy, xin bạn chớ nài, nếu Thệ hữu bỏ qua phận sự e lỗi luật Thiên điều.

            Nầy các bạn, như ngày hôm nay là Cổ Phật giáng đàn , nhưng các bạn không thủ phương  hướng làm cho đàn chẳng đặng sum nghiêm, nên Ngài không truyền giáo, để cho Qua đến nhắc nhắc các bạn . Qua xin từ các bạn. Thăng.

            Tái cầu :
                              QUAN THÁNH ĐẾ QUÂN
Tài   phò      tắc   thủ  Quan  Trung,
Tam  lực  Đào  viên  nghĩa  khí  hùng.
Thiên  vận     phân   vi   đảnh   túc,
Đại Cồ  Việt   quốc  tạo  hoàng  cung.
Lập  thành  biên  thú  Thiên  linh   tế,
Cân trướng  oai minh  Bắc  Hớn  tùng.
Vãng  chấp  Thiên     thâu      trụ,
Giáo truyền Đại Đạo phục Tây nhung.

            TRỨ, Hiền đồ gắng định thần.

            Chào chư Chức sắc Thiên phong. Bình thân. Vì kẻ thủ cơ chơn thần bất tịnh, không thể giảng dạy mà để cho nhọc lòng chư  Thiên phong. Vậy Ta xin từ chư Chức sắc. Ta thăng.

            Tái cầu :
            Mừng chư Chức sắc Thiên phong.
            Lão khuyên chư nhu khá giữ gìn bổn phận mà lập vị thanh cao. Vậy Lão cho chư nhu hay rằng, từ đây có Phối Thánh giúp sức cho chư nhu mà chuyển tạo Thảo Đường, nhưng chư nhu cần tính thế nào đặng cho Người gần mà diễn giáo cho mới mong thành tựu. Thời kỳ nhặt thúc, thỏ lặn ác tà, nạn  ách gây ra nhiều nỗi, sát khí ngút trời, cuộc đời quá thảm, thảm lụy.
Thảm lụy  tang thương cuộc đã gần,
Thần Tiên vì thế, mượn phàm thân.
Tìm      giải    khổ   cho   đời   ác,
Nhưng phải còn hao hết tám  phần.

            Nầy Thượng Lập Thanh :
Thuyền   từ   bể   ái   vững   tay   chèo,
Độ   khách   trần  gian  trổi  tiếng  reo.
Rằng  cảnh  trần  nầy  muôn   sự   khổ,
Khuyên người nghe Đạo khá tìm theo.
*
Tìm theo cho đặng bước lên thuyền,
Khỏi bị sóng tình vả  ngửa  nghiêng.
Sống  rốn  để  coi  đời   Thánh   đức,
Thoát vòng  tội  lỗi  giải  oan  khiên.
*
Oan khiên minh chúa tạo gây nên,
Nên  nỗi  nhà  Nam  mất điện đền.
Đền  tội  nay  đà  xong  bổn  phận,
Phận  người  sẽ  đặng  thẻ nêu tên.

            Chư nhu hà thủ tạo, khả tri giác ngộ Tam kỳ.
            Lão mừng chư nhu, Lão muốn cho chư nhu đặng hiểu mọi sự tận tường, nhưng thần của kẻ phò loan không định. Vậy Lão từ chư nhu.

            Trường Minh Thiện, ngày 22-4-Mậu Dần, lúc 23giờ.(dl 21-5-1938)
            QUẢNG  THÀNH  TỬ
            Chào chư Chức sắc, chư  Đạo lưỡng phái.
            Phân ban, chỉnh đàn cho nghiêm nghị, nghe à.
Quảng  giao thiên hạ lịch  nhơn tình,
Thành   đạo  du   sơn  vạn  cổ  thinh.
Tử    đệ   Tam   thiên  giai  tịch  diệt,
Linh thông quyền pháp độ quần sinh.

                        Chư Thiên mạng, chư chúng sanh khả tri sự hà.
                            Thăng.

            Tiếp đàn :
PHẠM VĂN MÀNG
            Xin chào các bạn.
            Tôi xin cho các bạn hiểu rằng, ngôi phẩm thiêng liêng kia rất nên quí hóa, ấy là dành để cho các bạn, nhưng tôi quá buồn cho các bạn, lại không để ý đến cái phẩm vị Thiêng liêng Hằng sống  của Chí Tôn đào tạo, chỉ biết sống với cái lượn sóng văn minh mà bôn xu theo con đường vật chất, ưa nhà cao cột lớn, cửa tía lầu hồng, màn treo chấn phủ, nệm gấm giường ngà , xa hoa lòe loẹt, mà quên hẳn cái tinh thần vi chủ.

            Tôi xin hỏi các bạn như thế có vững bền chăng ?
            Nói nghe. Các bạn chê, tôi xin kiếu.

Tái cầu  lúc 1 giờ khuya :
            Lễ Sanh MẬU bạch : Cả cái giả cuộc trần hoàn chẳng qua là miếng mồi để nhử tánh tham của thế tục, đâu sánh kịp cõi Thiêng liêng Hằng sống, nhưng mấy em còn phàm đến đổi mới sa mê, xin Anh từ bi dạy giùm đủ lẽ.
            - Các bạn đừng quì quá lễ chớ.
            Nầy các bạn, biết rằng nhập thế chi mê há. Vậy tôi xin khuyên các bạn từ đây phải biết mạng lịnh của Sư phụ mà thừa hành cho tròn bổn phận.

            Các bạn khá nhớ thi của Thầy làm như vầy :
                        “Buồn chưa đoạt đặng phép thần thông.”

nên mượn phân thân là các bạn đây thay thế cho Thầy mà tạo thời cải thế,  các bạn chưa có để trọn tấc thành mà đền ơn Thầy dạy dỗ, cứ giữ tánh sụt sè, nên đã bước đến một cái địa vị Giáo Thiện, mà còn để chịu những lời biếm quở,  làm cho phải nhọc thể của Thầy mang câu  Giáo bất nghiêm, thì tội nghiệp cho Thầy biết mấy.
            Vậy thì các bạn có nghĩa chi, nói rằng đền ơn giáo hóa chăng ? Các bạn biết lỗi há ?

            Lễ Sanh Mậu bạch : ............................................
            - Nếu không vâng thì bị tội nghịch sư đã đành. Vì vậy mà anh em khinh dể lẫn nhau, trách phiền đến Sư phụ, rồi thành ra phản bạn nghịch sư, làm cho tình hòa huyết nhục thành mối nghịch thù, thì cả hai đều phạm pháp, đến thế phải có hại lẫn nhau mà chớ. Vậy các bạn đây cũng đã nhuần  nhờ ơn huệ của Thầy quan tân điểm đạo thì đã thấy rõ. Các bạn tạo tâm đức vẫn nhiều, công nghiệp hữu vi thì còn thiếu một đôi phân. Vậy từ đây khá thừa mạng lịnh của Sư phụ mà đem cả cái mảnh thân phàm nầy nạp vào cửa Thánh, noi gương Khổng Mạnh mà đoạt phẩm vị thêm cao, đặng hiệp cùng Thầy nơi cõi Hư Vô bất diệt.

            Vậy các bạn có khứng làm đặng những điều  nói trên đây chăng ?

            Lễ Sanh Mậu :  Bạch anh, ngày nào Sư phụ đòi Trường Minh Thiện thì các em cũng phải về.
            - Tôi  xin cho các bạn hay và phải nhìn là sự thật như vầy là đủ, vì trước khi Thệ hữu đây thừa lịnh Sư phụ về bảo thủ Giang Tân thì đã có nhiều lần tỏ cho các bạn biết rằng, Sư phụ dạy phải đòi các bạn về, nhưng các bạn chẳng cần nghe, chỉ đợi lịnh Thầy, ấy là điều sái với câu “ Bằng hữu chỉ ư  tín.”

            Vậy xin các bạn từ đây ráng lo thu xếp việc nhà đặng ra hành đạo, bất tất là phải đợi Sư phụ kêu đòi, thì khó mong đoạt vị thanh cao. Tại sao các bạn có biết chăng ?

            Lễ Sanh Mậu bạch : .....................................
            Bởi Sư phụ đã có đòi đôi khi mà chẳng trọn vâng  nên Sư phụ biếm quở, không khi nào đòi nữa. Ấy vậy, mấy bạn  biết  phận, phải về trước cho khỏi nhọc lòng Thầy.

            Vậy từ đây, các bạn mà làm đặng vậy thì sẽ thấy  những điều hạnh phúc cho chủng tộc da vàng, sau sẽ đặng mở mang  thêm nữa.

            Vậy cho chư Hiền hữu biết trước mà lo liệu đa nghe.
            Thôi không thể nói đặng, khá biết. Thăng.

         Home               1 ]  [ 2 ]  [ 3 ]  [ 4 ]  [ 5 ]  

------ HẾT ------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét